Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 383 : Toàn Chức Gian Thương (30)
Ngày đăng: 03:02 20/04/20
Trò chơi vẫn chưa cập nhật xong, Minh Thù cũng không thể vào trò chơi, chỉ có thể ôm đồ ăn vặt xem tivi.
Thư Lâm co ro trên ghế sô-pha không dám nhúc nhích.
“Cô không hỏi vì sao tôi bị đánh sao?”
“Người bị đánh cũng không phải là tôi, liên quan gì tới tôi.”
Nếu không phải thấy ngươi bị đánh đến đáng thương, trẫm có thể sẽ đứng xem ngươi bị đánh thành kẻ ngốc, thuận tiện hô cố lên.
Thư Lâm:
“…”
Cho lão tử một cơ hội kể lại câu chuyện có được hay không!
Phiền ngươi lui ra đi!
“Tôi là con riêng của Tiêu gia.”
Cuối cùng Minh Thù cũng ngẩng đầu liếc cậu một cái.
Thư Lâm cười một tiếng, có chút nhợt nhạt:
“Bất ngờ lắm đúng không?”
“Liên quan gì tới tôi?”
Minh Thù gục đầu xuống bỏ vào miệng vài cái bánh bích quy, con riêng… Thiếu niên sáng sủa như vậy mà lại là con riêng, hiện tại cô muốn rắc vài nắm muối, có thể ăn gọn… à không, có thể bức cậu tức chết không?
Minh Thù có chút nóng lòng muốn thử.
“Tiêu Cảnh Hàn cảm thấy là tôi đã hại chết mẹ hắn… và em trai của hắn.”
Giọng nói của Thư Lâm rất thấp, cậu ôm lấy hai chân, cằm đặt trên đầu gối:
“Bọn họ đều cảm thấy là, tôi, hại chết bọn họ.”
“Cho nên rốt cuộc có phải anh hại không?”
Thư Lâm lắc đầu.
Hắn như là đang nhớ lại:
“Hôm đó…”
Mẹ của Thư Lâm đã qua đời, cậu theo họ mẹ, ông Tiêu rất ít khi tới thăm bọn họ, có điều sau khi mẹ cậu qua đời, ông Tiêu ngược lại quan tâm cậu rất nhiều.
Khoảng một tháng trước, ông Tiêu đến tổ chức sinh nhật cho cậu bị bà Tiêu nhìn thấy. Bà Tiêu đã biết đến sự tồn tại của cậu từ lâu nhưng vẫn không thích cậu lắm, dù sao chẳng có bà vợ chính thức nào lại đi yêu mến con riêng của chồng mình.
Hắn cũng không nhớ rõ vì sao ông Tiêu lại cãi vã với bà Tiêu, sau đó bà Tiêu chạy đi, tiểu thiếu gia theo bà ta đến cũng chạy đi theo bà.
[Đội] Cố Tiểu Thố: Đại thần, ta và ngươi cùng nhau hợp sức.
[Đội] Khô Lâu: Tiểu Thố, ngươi đừng học cô ta, toàn là học cái xấu.
Người chơi [Tiêu Tịch] gia nhập vào đội [Địa Cung Tiểu Đội]
[Đội] Cố Tiểu Thố: Đại thần.
Người chơi [Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa] rời khỏi đội [Địa Cung Tiểu Đội].
[Chat mật] Hộ Hoa Linh:?
Minh Thù trực tiếp phát kỹ năng, Tiêu Cảnh Hàn phản ứng rất nhanh tránh sang một bên, Minh Thù đuổi sát theo, rút thần khí ra, trong nháy mắt liền đánh Tiêu Cảnh Hàn ngã xuống đất.
Cố Tiểu Thố có chút sợ sệt kéo Tiêu Cảnh Hàn lên.
Minh Thù nể mặt Khô Lâu, không đánh tiếp mà tự mình gia nhập đội gần đó, đột nhập phó bản, để lại cho đám cao thủ kia bóng lưng oai vệ.
Ai nấy đều ngơ ngác.
Đây là chuyện gì?
Trước khi đăng xuất không phải vẫn còn rất tốt sao?
“Có phải cô thích tôi rồi không?”
Giọng nói của Thư Lâm có chút nghẹn ngào, cậu không nhúc nhích mà vẫn dựa vào Minh Thù như trước, trong ánh mắt đầy kỹ năng lóe sáng.
“Liên quan gì tới anh, chớ dát vàng lên mặt mình.”
Minh Thù giết hết vật cản, đến nhặt nguyên liệu rơi xuống.
Thư Lâm nằm trong lòng Minh Thù, lúc này cậu không thấy mặt của Minh Thù.
Nhưng có thể cảm nhận được khí tức và nhiệt độ trên người nàng, ngón tay cậu cẩn thận sờ vào cánh tay Minh Thù.
“Tỉnh rồi thì cút đi, đừng trở ngại tôi.”
“Tôi vẫn khó chịu.”
Minh Thù không nói chuyện nữa, tiếp tục cùng đội xuống địa cung tìm nguyên liệu.
Hiện tại bản đồ thay đổi nhiều như vậy, nếu cô không làm gì, không làm được gian thương, mà không làm gian thương thì sẽ không có tiền mua đồ ăn vặt.
Cô theo hai đội, sau đó Xuyên Bối và Ly Ca thêm cô, cô liền rời khỏi một đội, đi cùng với mấy người Xuyên Bối.
***
(*) Binh bất yếm trá: Chiến tranh thì không ngại việc lừa dối.