Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 402 : Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (8)

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


Tất cả dẫn hồn giả đều thuộc sự quản lý của chuyển phát nhanh Âm Dương, tức thuộc sự quản lý gián tiếp của Minh Thù.



Bãi công?



Dẫn hồn giả mà cũng ra vẻ như vậy sao?



“Vì sao lại không xin cấp trên?”



“Có xin rồi.” Thẩm Hàm Nguyệt giọng nhàn nhạt.



“Thế nhưng cấp trên nói hắn là đi cửa sau, không cho đổi.”



“…” Quỷ ở địa phủ đều ngay thẳng như vậy sao?



Rất thẳng!



Đi cửa sau mà trơ tráo như vậy, rất có tương lai!



Bình thường dẫn hồn giả trước đây đều có quỷ quản lý nhưng bây giờ kẻ đứng đầu quản lý đang ở đây nên Thẩm Hàm Nguyệt trực tiếp tìm Minh Thù.



“Đại nhân, nếu như thực sự đổi không được, tôi xin phái thêm một dẫn hồn giả. Giả sử khu vực xảy ra vấn đề gì, một mình tôi không thể cân bằng được.” Giống như lần này.



Đông Hoa là một thành phố lớn, xung quanh quận nhỏ quận lớn đều do cô phụ trách. Có lúc mấy ngày cô cũng không được nghỉ ngơi, cho dù cô là dẫn hồn giả nhưng thân thể của cô là con người, nếu không nghỉ ngơi, căn bản chịu không nổi.



Cô thực sự không có cách nào, nhân lúc Minh Thù ở đây nên đến trình bày.



Minh Thù cho vào miệng hai hạt đậu: “Tên của kẻ đi cửa sau?”



Xem như nể tình Thẩm Hàm Nguyệt hay chia sẻ đồ ăn vặt với mình, trẫm sẽ giúp.



“Linh Yển.”



“Linh Yển…”



Tên này nghe quen quen? Minh Thù nghĩ một hồi, tạm thời không nhớ ra, nói: “Gọi hắn qua đây gặp ta.”



Thẩm Hàm Nguyệt do dự nhưng vẫn gật đầu, sau đó biến mất giữa không trung.



Thẩm Hàm Nguyệt vừa biến mất, Tô Đồng liền từ ngoài phòng đi vào, đồng thời còn có mẹ Tô đi cùng.



“Đồng Đồng, con chớ suy nghĩ lung tung, hãy nghỉ ngơi thật tốt, sức khỏe của con vừa hồi phục.”



“Mẹ… các bạn đều đã chết.” Tô Đồng ôm mặt, nước mắt chảy xuống từ trong kẻ tay, rất khổ sở: “Đó đều là bạn học của con, chúng con học với nhau rất lâu rồi.”




Sau đó không biết đạt được thỏa thuận giao dịch ngầm gì đó với Diêm Vương liền được đưa đến nhân gian.



Hèn gì cái tên này lại tạp nham như vậy. Ký ức của An Ca rất mờ nhạt, chủ yếu là sau khi hắn bò ra từ tầng địa ngục thứ mười chín, thật sự không làm qua việc gì nên mọi người đều không nhớ tới hắn.



“Diêm Vương và ngươi có ba điều giao ước, ngươi đã quên?”



Giao ước thứ nhất, không được gây hại đến loài người. Những sinh linh còn lại, không được phạm lỗi, cũng không thể gây thương tổn.



Giao ước thứ hai, làm tốt công tác dẫn hồn giả, nếu không không thể ở lại nhân gian.



Giao ước thứ ba, bảo mật.



Điều thứ ba chính là giao dịch ngầm gì đó của Linh Yển và Diêm Vương, ngoại trừ đương sự, ai cũng không biết họ đã giao ước gì.



Sắc mặt Linh Yển lại trầm xuống, hốc mắt sâu thẳm, giọng trầm thấp: “Ngươi đang uy hiếp ta?”



“Chỉ là muốn ngươi hoàn thành chức trách công việc của bản thân.” Minh Thù buông tay.



“Nếu không... ta cũng không biết Diêm Vương có thể gọi ngươi trở về không.”



Tên này dường như không thích địa phủ.



Linh Yển yên lặng nhìn cô, cười lạnh phất tay áo rời đi.



Hắn ở nhân gian lâu như vậy, các dẫn hồn giả trước đều không dám cáo trạng, lần này lại có người dám cáo trạng hắn.



[Nhiệm vụ phụ: Thu hoạch giá trị thù hận của Linh Yển.]



Minh Thù: “…”



Sớm không chuyển, muộn không chuyển, người vừa đi, ngươi chuyển… cái rắm!



Hài Hòa Hiệu chính là kẻ ngốc.



[…] Sao hệ thống lại không có chức năng trừ tích điểm của ký chủ vì dám nhục mạ hệ thống nhỉ? Không sao, thả tiểu yêu tinh đánh cho ký chủ tỉnh táo một chút.



Minh Thù: “…”



Có thể xin đổi hệ thống không?



Cái hệ thống này dám thả tiểu yêu tinh đánh nhau với ký chủ!