Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 403 : Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (9)
Ngày đăng: 03:03 20/04/20
"Chuyện đó..." Linh Yển đi rồi Tô Đồng mới yếu ớt nói:
"Nếu như hắn thật sự muốn ăn tôi, cô thật sự muốn hiến tế tôi sao?"
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào khiến cho nữ quỷ như cô dường như phát ra ánh sáng thuần khiết, cô nhướng mày cười khẽ: "Cô đoán xem."
Tô Đồng hoàn toàn không muốn đoán.
Cô không thể trêu vào con quỷ này, đột nhiên phát hiện lệ quỷ có khuôn mặt đáng ghét này lại đáng yêu hơn cả cô.
"Em gái, em đã ngủ chưa?"
Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng của Tô Nhu.
Tô Đồng vội đáp một tiếng: "Vẫn chưa đâu chị."
Tô Nhu mở cửa đi vào, ánh mắt đảo qua phòng cô: "Vừa rồi hình như chị nghe phòng em có tiếng động, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Tô Đồng nói mình thấy ác mộng nên Tô Nhu làm bộ nói vài câu quan tâm rồi rời phòng.
Minh Thù nháy mắt Tiểu Hồng, Tiểu Hồng hiểu ngay. Hai con quỷ một trước một sau bay bên ngoài phòng Tô Đồng.
"Các cô... định làm gì?"
"Bây giờ là lúc vạn quỷ cuồng hoan, không liên quan đến cô, ngủ đi." Minh Thù nói rất dịu dàng.
Tô Đồng nuốt một ngụm nước bọt, cũng không dám hỏi vạn quỷ cuồng hoan gì đó, kéo chăn tự ru mình ngủ.
"Đại nhân, chúng tôi làm gì đây? Hù dọa cô ta hay là thế nào?" Tiểu Hồng hưng phấn hỏi Minh Thù, quỷ thích nhất là dọa người.
"Có chút sự cầu tiến được không?” Minh Thù bay về hướng Tô Nhu:
"Đánh cô ta."
"Hả?"
Đánh cô ta thì sẽ có sự cầu tiến sao?
Nhưng đại nhân nói thì sẽ không sai, vậy thì đánh cô ta.
Tô Nhu mới vừa nằm xuống thì ngọn nến trắng trong gian phòng đột nhiên tí tách lóe lên một chút, tiếp sau đó thì tối sầm lại, một luồng khí lạnh lặng yên lan tỏa khắp gian phòng.
Tô Nhu đưa tay lấy ra từ dưới gối mấy lá bùa cầm trong tay, cảnh giác trông chừng bốn phía.
Tô Nhu suýt chút nữa hụt hơi. Quỷ ngồi ở phong khách lúc nãy giờ đang dựa vào cửa lớn chung cư, cười tủm tỉm chào hỏi cô, toàn thân Tô Nhu lạnh cứng.
Rõ ràng là cười nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo không gì sánh được, cảm giác này còn đáng sợ hơn so với lúc cô nhìn thấy những con quỷ kia ở kiếp trước.
"Chạy nhanh như vậy làm gì, hôm nay tôi không đánh cô." Trẫm chưa ăn điểm tâm, không còn sức đánh ngươi.
Tô Nhu nhìn ánh nắng bên ngoài, cắn chặt răng chạy băng qua. Ánh nắng ấm áp chiếu lên người, xua tan chút lạnh lẽo.
Cô ta chạy xa một khoảng mới quay đầu lại nhìn, con quỷ kia không theo tới.
Tô Nhu gọi một chiếc xe rồi nói địa chỉ.
-
"Cám ơn thiên sư đại nhân."
"Không cần khách sáo, khoảng thời gian gần đây không nên để cho cô ấy đi đến nơi ít người hoặc là âm khí quá nặng."
"Được ạ."
Minh Thù tìm Thẩm Hàm Nguyệt đòi ăn xong trở về thì liền thấy Tạ Hồi đang được mẹ Tô tiễn ra một cách khách sáo. Hai người hàn huyên một hồi mẹ Tô mới tiễn vào thang máy.
Trong thang máy Tạ Hồi và Minh Thù mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"Quỷ cũng cần đi thang máy sao?" Tạ Hồi lên tiếng trước, hơi kinh ngạc.
"Lười bay." Bay rất lãng phí thể lực.
"..."
Minh Thù đợi Tạ Hồi ra khỏi thang máy, chuẩn bị nhấn nút thang máy trở về thì một tay đột nhiên chắn ngay cửa thang máy, Tạ Hồi thò đầu vào hỏi với vẻ thăm dò: "Cô ở đây làm gì thế? Hay là có âm mưu gì vậy?"
"Có liên quan gì tới ngươi sao?"
"Tôi là thiên sư đấy!" Tạ Hồi ưỡn ngực lên: "Nghĩa vụ là giữ gìn an toàn, bảo vệ nhân loại ở nhân gian."
"Ha ha..." Sao ngươi không nói ngươi muốn đi giải cứu dải ngân hà, làm siêu anh hùng luôn đi?
"Cô cười cái gì." Tạ Hồi rất bất mãn:
"Không phải tới tra chuyện chuyển phát nhanh sao, cô tra xong rồi sao?"