Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 411 : Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (17)

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


Người bình thường không được thì quỷ bình thường cũng được vậy!



Giờ hắn không muốn có thực lực, hoàn toàn không muốn đứng dậy.



Lão tử muốn yên tĩnh.



“Ta muốn xem giới hạn của ngươi ngang đâu.”



Linh Yển: “...”



Đánh trả hay không đánh trả?



Linh Yển chọn tha thứ cho cô. Dù sao phản diện đều là thiểu năng trí tuệ, cần sự quan tâm của hắn, nếu không... giờ hắn cũng không lại ở chỗ này.



Một ngày nào đó, lão tử sẽ vùng lên, đừng nên xem thường người yếu đuối!



Linh Yển bị đánh đến hoài nghi nhân sinh, đợi lúc Minh Thù buông ra hắn, hắn lập tức trốn đến chỗ tối nghiến răng nghiến lợi đờ đẫn.



Minh Thù lắc lắc tóc mái ngố, mỉm cười móc điện thoại di động ra.



“Đại nhân làm gì thế?” Tiểu Hồng giờ mới dám qua đây, trong lòng còn sợ hãi, đại nhân đúng là lợi hại, ngay cả người con trai kia mà cô cũng dám đánh.



“Tố cáo.”



Tiểu Hồng nghi hoặc: “Tố cáo gì?”



Minh Thù cười: “Tuyên truyền mê tín phong kiến.”



Tiểu Hồng: “...”



Linh Yển: “...”



Bản thân cô mê tín phong kiến, không biết xấu hổ mà còn đòi đi tố cáo người khác tuyên truyền mê tín phong kiến sao?



Là ai cho cô thể diện?



Các đại lão địa phủ đấy có biết không?



Minh Thù tố cáo rất có hiệu quả, dù sao tiểu lâu la bên dưới không thể nào biết bộ phận đặc biệt trên này. Vừa nghe có người làm những việc này thì gọi một cái đã tới rồi.



Người bên trên không ngờ cảnh sát đến nhanh như vậy, cơ bản là không kịp dọn dẹp, người đàn ông kia và mấy người khác bỏ chạy nhưng cũng bắt được vài người.



Cảnh tượng bên trong phòng khiến cho người thường hơi hoang mang, run cầm cập báo cáo lên.



Bên trên lại gọi điện thoại cho Tạ Hồi ở thành phố Đông Hoa, Tạ Hồi mang dép lê mặc quần cộc, vác theo kiếm gỗ đào chạy như điên đến đó.



Liếc mắt đã thấy Minh Thù quang minh chính đại đứng ở dưới lầu xem trò vui.
“Bùa hộ mệnh của cô vẫn còn chứ?” Minh Thù quay đầu lại hỏi một câu.



Tô Đồng duỗi tay lần mò, bùa hộ mệnh đã không thấy đâu.



Đêm qua rõ ràng cô còn sờ qua, nó được đeo trên cổ, tại sao giờ không thấy nữa?



Tô Đồng tìm một lần nữa ở trên người, rồi đứng ở trên giường rũ chăn nhưng cũng không có.



Lúc này cô nhìn thấy ngoài cửa sổ có một con quỷ thiếu nửa gương mặt đang nhìn lén vào phòng cô, đó là ánh mắt vừa độc ác vừa tham lam.



Sắc mặt Tô Đồng liền trắng nhợt, đi đến kéo rèm cửa sổ lại, sau đó lại nhảy lên giường, núp ở phía sau Tiểu Hồng: “Có quỷ...”



“Hai con quỷ đều ở trong phòng cô, cô sợ cái gì.” Tiểu Hồng ôm đầu của mình quay người:



“Đồ nhát gan.”



“Hai người không giống với bọn họ.” Tô Đồng yếu ớt phản bác, cô liếc mắt nhìn Tiểu Hồng, chỉnh lại:



“Chị An Ca không giống với bọn họ.”



Lúc Tiểu Hồng nhìn cô cũng có sự tham lam, dường như muốn ăn cô vào bụng nhưng có An Ca nên Tiểu Hồng cùng lắm chỉ đành nhìn cô chảy nước miếng, bộ dạng nín nhịn. Tô Đồng không cảm thấy đáng sợ, ngược lại cảm thấy có vài phần đáng yêu.



“Sao bùa hộ mệnh của tôi không thấy đâu nữa, tôi nhớ rõ ràng có mang theo người.” Tô Đồng nói chậm rãi, tiếp tục đề tài vừa rồi.



“Nhất định là bị Tô Nhu cầm đi rồi, người chị kia của cô không có ý tốt, đại nhân bảo cô đề phòng cô ta, cô lại không nghe, đáng đời.”



“Chị ấy... đối xử với tôi rất tốt.” Trong lòng Tô Đồng đầy ắp hoài nghi:



“Chị ấy sao lại hại tôi được.”



“Lòng người khó dò, làm sao biết sau lưng cô cô ta nghĩ gì.” Tiểu Hồng khinh bỉ.



Có đôi khi người còn độc ác hơn so với quỷ.



Tô Đồng: “...”



Cô hơi luống cuống nhìn về phía Minh Thù, đáng tiếc Minh Thù và Tiểu Hồng lại cùng một chiến tuyến: “Biết suy nghĩ chút đi, nếu cô chết thì người nào sẽ làm chân giò cho tôi đây... À, chừng nào thì cô làm chân giò cho tôi?”



Tô Đồng: “...”



Tô Đồng xuống giường mở cửa, cô liếc nhìn về phía phòng khách, không thấy thứ gì giống quỷ cả, cô nhanh chóng chạy đến phòng bên cạnh gõ cửa, gõ một lúc lâu cũng không có ai. Tô Đồng mở cửa thì thấy giường chiếu Tô Nhu gấp rất gọn gàng.



Tô Nhu không có ở đây, mẹ Tô cũng không có.



Bình thường giờ này mẹ Tô đã về nhà...