Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 423 : Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (29)

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


"Lúc đó tôi gặp Tô Nhu và gã kia ngay tại khách sạn này."



Tạ Hồi dẫn Minh Thù về khách sạn hắn ở.



"Có điều lúc tôi đuổi theo thì không có ai. Sau tôi mới nhìn kỹ, hai bên đều có thể xuống lầu, bọn họ chắc chắn là thừa dịp lúc tôi không để ý đã đi xuống lầu."



"Gã đi cùng Tô Nhu là ai?"



Tạ Hồi lắc đầu.  



"Không biết, nhìn giống người bình thường. Có điều lúc bọn họ đi qua, ta cảm giác được âm khí rất kỳ quái, đáng tiếc chỉ trong nháy mắt cũng không phát hiện được gì."



Tạ Hồi nói ra những điều mình nghi ngờ.



"Bọn họ chắc hẳn cần thẻ căn cước để vào ở đúng không?"



"Đúng thế, hiện tại toàn quốc vẫn có yêu cầu cứng nhắc này." Tạ Hồi gật đầu.  



"Để ta đi hỏi xem."



Tạ Hồi nhanh chóng đến chỗ lễ tân hỏi.



"Là người tên là Triệu Đức Sinh, không có tên Tô Nhu, cô ta trông giống như chưa đủ 18 tuổi…”



"Triệu Đức Sinh?"



Lần trước khi Linh Yển bóp cổ Tô Nhu, hỏi người thứ nhất là Cô Dực, người thứ hai chính là Triệu Đức Sinh.



Cái tên này...



Minh Thù cố gắng nghĩ lại một chút. Theo kịch bản, nguyên chủ rơi vào tay một thiên sư.



Nhưng trong kịch bản không nói tới thiên sư kia tên là gì. Nếu quả thật là hắn, trước đây Tô Nhu đối lập với hắn, bây giờ lại đi cùng nhau, thật thú vị.



"Tên này có vẻ quen tai, dường như đã nghe qua ở đâu rồi." Tạ Hồi cũng thầm nói, hắn lấy điện thoại di động ra.



"Để ta hỏi những người khác xem."



Minh Thù đi ra khỏi khách sạn, Tạ Hồi chỉnh sửa lại tin, mang kiếm gỗ đào theo Minh Thù đi ra, quần đùi dép lê và huyện thành này nhìn có vẻ khá hòa hợp. Ánh mắt của hắn nhìn về Linh Yển đứng ở đằng xa.



"Này, mọi người sao vậy, sau đêm qua có vẻ rất lạ."



"Ta muốn làm người, hắn lại không muốn ta làm người, ngươi nói chúng ta ai đúng ai sai?"



Tạ Hồi khóe miệng giật một cái: "Bây giờ cô đang yên đang lành, làm người làm gì? Mặc dù là quỷ nhưng cũng được trường sinh rồi, có cái gì không tốt, cần gì phải làm người?"



"Vì đồ ăn vặt."




Linh Yển quay đầu nhìn Tạ Hồi, Tạ Hồi cầm chặt kiếm gỗ đào của mình lạnh run.



Kiếm gỗ đào có thể chém chết quái vật hai nghìn năm kia sao?



-



Triệu Đức Sinh chính là cặn bã của giới thiên sư. Đương nhiên hắn bại hoại, thiếu đạo đức từ lâu, cùng thế hệ với sư phụ của Tạ Hồi.



Cho nên thiên sư trẻ tuổi không nhận ra.



Nhưng khi Tạ Hồi nói Triệu Đức Sinh đang ở huyện An Phong, các thiên sư thế hệ trước đều tương đối coi trọng, nhao nhao chạy tới.



Xem ra, chuyện thất đức Triệu Đức Sinh đã làm lúc đó chắc chắn không nhỏ.



"Ngươi thực sự nhìn thấy triệu Đức Sinh rồi?"



Tạ Hồi đã trả lời rất nhiều lần, cổ hắn gần như đã gãy: "Đúng là như vậy."



"Ồ, An Ca cũng ở đây."



"Vị này chính là..."



Nhìn thấy Minh Thù, tất nhiên cũng nhìn thấy Linh Yển - người cùng cô một tấc cũng không rời. Linh Yển không ổn định nhìn chằm chằm đám thiên sư này, dường như muốn xé nát họ ra bất cứ lúc nào.



Các thiên sư rùng mình một cái.



Tạ Hồi tằng hắng một cái: "Người này là An Ca... mang tới, mọi người cũng đừng hỏi tới, mọi người tới đây làm gì? "



Tây Sở quốc và chuyện của Linh Yển, Tạ Hồi tạm thời không biết nên nói hay không. Dù sao việc này liên quan tới nhiều thứ, còn có chút kỳ lạ.



Tạ Hồi nói sang chuyện khác, những thiên sư này tuy vẫn đang đánh giá Linh Yển nhưng ngoài miệng cũng nói sang chuyện khác.



"Đi tìm tên cặn bã Triệu Đức Sinh!"



"Năm đó để hắn chạy thoát, nhiều năm như vậy không có tung tích của hắn, bây giờ thật vất vả mới tìm được, nhất định phải bắt lấy hắn."



"Triệu Đức Sinh tới nơi thâm sơn cùng cốc này làm gì?"



"Quan tâm làm gì, đầu tiên cứ bắt hắn lại đã!"



"Có lý!"



Tạ Hồi: "... "



Đám thiên sư này là do quân địch phái tới quấy rối à?