Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 615 : Giới thượng lưu thật phức tạp (38)

Ngày đăng: 03:06 20/04/20


Hạ Liên không dám không đưa nhưng đây chỉ mới bắt đầu, cô đưa ba triệu đối phương không chịu cứ hai ba hôm lại đến tìm cô đòi tiền. 



Sau đó Hạ Liên mới biết, người đó xảy ra biến cố hắn sớm đã bị đá ra khỏi tổ chức kia, hiện tại yếu ớt đến nỗi đánh lộn cũng không có khả năng đánh thắng nữa. 



Nhưng cô không biết đối xử với hắn như thế nào cả, trên tay hắn đang nắm chứng cứ của cô. 



Đó là mạch máu của cô. 



Cô không dám cứng rắn với hắn. 



Dưới sự uy hiếp thế này, Hạ Liên vốn tiết kiệm không được bao nhiêu nay lại càng thêm cháy túi. Hạ gia bên kia, mỗi khi cô trở về ông Hạ đều nổi trận lôi đình, bà Hạ lén đưa tiền cho cô nhưng một chút tiền đó cơ bản cũng không đủ dùng. 



Cô phải có được một vai diễn tốt, nơi nào không cần phải nhét tiền? 



Bà Hạ mỗi lần cho cũng không ít, nhưng tần suất và số lượng tiền Hạ Liên cần càng lúc càng lớn, bà Hạ cũng không góp kịp. 



Hạ Liên vì muốn có được một vai diễn đã lượn đi lượn lại đủ loại người, nhưng rồi lại để cô diễn nhân vật nữ phụ. 



Đáng tiếc khuôn mặt cứng nhắc của cô lúc ở trên màn ảnh càng lộ vẻ cứng nhắc hơn, khán giả đương nhiên không thể chấp nhận. 



"Hạ tiểu thư, rất xin lỗi, nhân vật này đã có người rồi." 



"Cái gì?" Hạ Liên không thể tin nổi: "Hôm qua không phải thông báo tôi đến ư?" 



"Rất xin lỗi, chúng tôi cũng mới nhận được thông báo, Hạ tiểu thư, thực sự xin lỗi." 



"Các ngươi là đồ lừa đảo!" Cô bỏ ra bao nhiêu tiền mới nhận được một vai diễn như vậy lại bị người khác cướp mất, Hạ Liên sao cam tâm được: "Chu tiên sinh không chào hỏi các ngươi sao?" 



"Hạ tiểu thư, chúng tôi chưa ký hợp đồng."  



Đối phương giải bày thêm vài phần: "Hơn nữa người này cũng là do Chu tiên sinh đề cử vào." 



Hạ Liên như bị sét đánh. 



Cô không thể ngờ, chính mình tìm chỗ dựa vững chắc nhanh như vậy đã bị người khác cướp đi. 



Mấy ngày tiếp theo, những người Hạ Liên không ngừng tìm kiếm hoặc là không kiên nhẫn đuổi cô đi, hoặc là không gặp mặt trực tiếp. 



"Hạ tiểu thư, là... người của bên công ty giải trí Cổ Kim." Người đại diện vẻ mặt khó coi: "Bọn họ muốn cản trở cô." 



"Hứa Bắc..."  
Minh Thù không thể giải thích được, nhưng vẫn mỉm cười: "Cố gắng duy trì." 



Lục Chước lại hôn cô một cái, hiếm khi không hỏi một câu hỏi nhàm chán rằng cô có thích hắn hay không: "Tôi biết rồi." 



Lục Chước cảm giác mình điên hoàn toàn, có mấy lời căn bản không cần hắn suy nghĩ tỉ mỉ, dựa vào bản năng là nói ra được. 



Nhưng hắn vì sao phải thích một kẻ điên khùng như vậy? 



Điều này không phù hợp với thẩm mỹ của hắn! 



Để hoàn thành nhiệm vụ, lão tử tại sao lại muốn liên lụy đến chính mình. 



Muốn khóc. 



Rất muốn khóc. 



Lục Chước tuyệt vọng nắm tay Minh Thù trở về, đợi hoạt động kết thúc lặng lẽ thu dọn hành lý đưa đến trước căn hộ của Minh Thù. 



"Làm gì vậy?" 



Trước căn hộ, Minh Thù và Lục Chước mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau. 



"Chuyển đến ở với em đó." Lục Chước với bộ dạng đó là lý do chính đáng nên không sợ gì cả. 



"Dựa vào cái gì mà đến ở nhà tôi!" Minh Thù chặn cửa không cho hắn vào: "Cậu không có chỗ ở à?" 



Lục Chước nhìn chằm chằm vào Minh Thù: "Nhưng ở đó không có em mà." 



Minh Thù: "..." 



Thừa lúc Minh Thù im lặng, Lục Chước khom lưng chen vào dưới cánh tay cô, sau cùng còn lừa cô không chớp mắt. 



"Cậu đứng lại đó cho tôi!" 



Lục Chước kéo hành lý chạy vào phòng ngủ của Minh Thù. 



Vừa chạy vừa la: "Em không thể đuổi tôi đi, em đuổi tôi đi, tiêu đề bài tin ngày mai chính là em bắt tôi đứng đợi cả đêm ở bên ngoài, đây là bạo lực gia đình!" 



Minh Thù: "..." Trẫm không trị được ngươi rồi!