Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 638 : Tuyệt địa cầu sinh (20)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Phí lời với cô ta làm gì... 



Đỗ Miên nghĩ như vậy, lúc này lấy ra một khẩu súng, nhanh chóng bóp cò bắn ra không phải viên đạn, mà là một vật trông như đậu tương. 



Một phát có chừng mười mấy viên, chúng cùng tốc độ giống nhau bắn về phía Minh Thù. 



Khóe môi Minh Thù thấp xuống, nữ chính giả không nên có kim thủ chỉ. 



Có hào quang nhân vật chính thật tốt. 



Minh Thù nhanh chóng tránh ra bên cạnh, người sau lưng cô động tác cũng nhanh, mọi người tản ra, nhưng những vật trông giống như hạt đậu kia cũng tản ra theo! 



Khỉ chứ! 



Thứ này còn có thể đuổi theo? 



Đỗ Miên đứng tại đối diện cười nhạt, cô nếu như không chắn chắn thì sẽ tìm đến cô ta gây phiền phức sao? 



"Vèo." 



Tiểu Sửu không thể lui được nữa, hắn dùng lò xo đẩy bản thân mình bay lên trời, vật giống như hạt đậu tương đánh vào bên trong kiến trúc đằng sau, ầm một tiếng nổ tung. 



Minh Thù: "..." Còn có thể phát nổ, bà nó, đây là làm khó trẫm! 



Đề Nha thì đơn giản hơn nhiều, trực tiếp dùng dù của mình cản lại, đạn bắn vào bên trên mặt dù. 



Tiếng nổ mạnh vang lên, xung quanh Đề Nha bụi tràn ngập, nhưng cô nhìn qua không có gì đáng ngại, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng che dù, vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu, nhẹ nhàng lay động. 



Tất cả mọi người ở thế giới này không có dị năng gì, thế nhưng trang bị rất lợi hại, chỉ cần có một trang bị tốt, sống sót không thành vấn đề. 



Chỉ có một số ít đạn đuổi theo các đội viên, đuổi theo Minh Thù là nhiều nhất, có những bốn viên, trước sau trái phải bao vây kín cô. 



Minh Thù đạp lên chiếc xe bị vứt bên cạnh, chống cờ lớn xuống đất, nhảy lên trên, viên đạn đồng thời đuổi đến vị trí của cô, mắt thấy sẽ đụng vào vậy mà chỉ một giây tiếp theo lại bay đi, đuổi theo cô không buông. 



Đỗ Miên mặc dù cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng vẫn nhịn không được khẩn trương. 



Cô ta nhìn Minh Thù tránh né viên đạn, kỳ vọng một giây tiếp theo viên đạn có thể bắn vào thân thể Minh Thù, cô có vẻ đang rơi xuống đất... 



"Rầm!" 



"Bùm!" 



Lại có viên đạn phát nổ. 




"Tình huống gì đây? Ngân Lạc đã làm gì, bọn họ vì sao khi thấy cô ta lại kích động như vậy, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta." 



"Không biết..." 



"Bọn họ chưa hoàn thành nhiệm vụ, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người chưa hoàn thành nhiệm vụ có thể trở về." 



"Tôi cũng chưa từng thấy qua." 



Phó Thần đứng ở sát biên giới, nghe mọi người xì xào bàn tán, nội tâm một mảnh yên tĩnh thậm chí còn muốn cười. 



Việc mà đồ thần kinh kia làm ra, chẳng lẽ lại để đám phàm nhân các ngươi có thể hiểu được? 



Người chơi gào thét: "Ngân Lạc, cô có bản lĩnh thì đừng chạy!" 



Minh Thù chạy ở phía trước, vẫn không quên quay đầu khiêu khích: "Tôi không chạy các người không đánh chết tôi mới lạ, tôi đâu có ngu! Các người đừng đuổi nữa!" 



Phó Thần nâng trán, ngăn cản biểu cảm trên mặt sắp không nhịn được. 



Có thể thay đổi nhiệm vụ khác được hay không, nhiệm vụ này lão tử thực sự không làm được. 



Nửa giờ rất nhanh trôi qua, bọn họ một lần nữa bị đưa đi. 



Cũng là thành phố ba sao, thế nhưng là một thành phố trên mặt nước, nhiệm vụ của bọn họ tìm được một NPC (*) trong thành phố, từ chỗ của hắn nhận được manh mối then chốt thông quan. 



Rất tốt! 



Bọn họ đi vào không bao lâu, NPC kia đã bị Minh Thù cho trói lại, sau đó đã không thấy tăm hơi. 



Không sao, NPC không chỉ một, thành phố lớn như vậy, người chơi nhiều như vậy tìm chắc sẽ thấy. 



Tỉnh táo! 



Tiếp theo, các NPC từng người từng người lần lượt mất tích, bọn họ ngay cả vạt áo của NPC cũng chưa kịp chạm vào, chứ đừng nói tới việc nhận được manh mối then chốt thông quan. 



Bà nó chứ, nhiệm vụ này còn có thể làm sao! 



Ngươi là đến chơi trò chơi, hay là chơi bọn họ! 



***



(*) NPC: (từ viết tắt của: non-player character) là một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được.