Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 637 : Tuyệt địa cầu sinh (19)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Phó Thần không đi lên cầu thang, vòng ra bên ngoài của tòa nhà, tay không bò lên. 



Tới sát biên giới sân thượng, trước hết nhìn thấy Tiểu Sửu và Đề Nha, trên mặt Tiểu Sửu đã không còn nét mặt khôi hài, chỉ có khiếp sợ và... e ngại. 



Ngay cả Đề Nha bình thường lạnh như băng, đáy mắt cũng lộ ra vẻ đề phòng cảnh giác. 



Phó Thần thuận theo ánh mắt của bọn họ nhìn sang, bốn chữ lớn Đế Quốc Mỹ Thực thoáng qua trước mắt, hắn nhìn cô gái huy động lá cờ. 



Khác với lần gặp mặt trước, trên người cô tràn đầy hơi thở âm u mạnh mẽ. 



Người cùng cô giao thủ hầu như không ai là đối thủ của cô, ở giữa lá cờ tung bay, người chơi lần lượt ngã xuống, cũng không người chơi nào bị giết, bọn họ chỉ nằm trên mặt đất kêu rên. 



Phó Thần thở thật chậm, vừa rồi ánh mắt kia đối đầu hắn, không phải là ảo giác. 



Hắn đột nhiên cảm giác tim của mình đập không ngừng, tim đập nhanh và đầu óc hắn tràn ngập tâm tình kỳ lạ, chi phối hắn đi tới phía Minh Thù. 



Người cuối cùng ngã xuống, Phó Thần từ phía sau ôm lấy Minh Thù. 



Lá cờ từ phía sau hai người hạ xuống, không khí trở nên yên tĩnh. 



"Ôm tôi làm gì?" Tiếng cười vang lên, phá vỡ yên tĩnh. 



"Tùy tiện chiếm tiện nghi người khác là không tốt." 



Phó Thần lấy lại tinh thần, bây giờ hận không thể chặt tay của mình. 



Điên rồi! 



Đột nhiên xông lên ôm cô. 



Hắn không muốn thừa nhận, lúc nhìn thấy dáng vẻ kia của cô, ý nghĩ đầu tiên chính là ôm cô. 



Lão tử nhất định là điên rồi! 



Phó Thần buông tay ra, ôm cũng ôm rồi, đơn giản quay người kia lại, hắn liếc nhìn trên áo phía trước ngực cô có dính máu, còn vết tích bị vật sắc nhọn đâm trúng. 



"Bị thương rồi?" 



Minh Thù nhún vai: "Tôi làm sao bị thương được." 
Không giành được vật tư từ trên tay Minh Thù, người chơi không thể làm gì khác hơn là đoạt của những người khác. 



Quái vật bên trong thành phố cũng càng ngày càng khó tìm, những quái vật kia ăn người, tiến hóa được thông minh lợi hại hơn, muốn tìm được quái vật để giết chết, cũng khó giống như đoạt vật tư trên tay Minh Thù. 



Nhiệm vụ này, đại khái là nhiệm vụ kỳ lạ nhất mọi người từng trải qua, còn không bằng ngay từ đầu bị loại bỏ, chí ít không cần tiếp nhận bóng ma tâm lý như vậy. 



Diễn biến tiếp theo biến thành cục diện các người chơi truy sát Minh Thù, nhưng theo vật tư hao hết, nhóm người chơi này cũng không còn thể lực đuổi theo. 



Trên bảng xếp hạng bây giờ có được số sao thành phố nhiều nhất là Phó Thần, tổng cộng có năm viên. 



Minh Thù giải quyết hết mấy viên sao thành phố mình có, sau đó đi tìm Phó Thần. 



Coi như hắn là tiểu yêu tinh của trẫm, cũng không thể ngăn cản trẫm và đồ ăn vặt yêu thương lẫn nhau. 



-



Nhưng mà không tìm được Phó Thần, ngược lại lại tìm được Đỗ Miên. 



Hai người oan gia ngõ hẹp gặp nhau, Đỗ Miên nhìn Minh Thù, đáy mắt lộ ra vẻ ngoan cường: "Ngân Lạc!" 



"Ồ, đã lâu không gặp." Minh Thù nở nụ cười xán lạn. 



Đỗ Miên cười nhạt, cô ta giống như đột nhiên có sức mạnh, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn Minh Thù: "Ngân Lạc, cô có dám đấu với tôi một trận không?" 



"Đấu cái gì, độ xinh đẹp sao? Vừa nhìn đã thấy tôi dễ thương hơn cô rồi!" 



"..." Sao cô ta không nói tiếp theo lẽ thường! 



Đỗ Miên bị Minh Thù làm xáo trộn suy nghĩ, một lúc lâu mới nói: "Cô đừng nói sang chuyện khác, có gan cô đấu với tôi một lần." 



Minh Thù nở nụ cười ngây thơ vô tội: "Tôi chỉ có xinh đẹp và tài hoa, cô chọn đấu gì?" 



Đỗ Miên: "..." 



Ai muốn đấu xinh đẹp và tài hoa với cô! 



Đỗ Miên tức đến mức giận sôi lên, cái này không giống với dự liệu của cô, cô không tiếp nhận nổi.