Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 667 : Khinh nhược trình quy (14)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Liễu Tâm Duyệt ngồi trên mặt đất lạnh băng, ngẩng đầu liền nhìn thấy nụ cười tươi tắn của Minh Thù, trong lồng ngực trào ra một sự tức giận, sau đó lại là sự xấu hổ.



Nàng ta vậy mà lại dám khiến mình ngã xuống đất trước mặt khách.



Biểu cảm kia nói cho nàng biết rằng, chính là nàng ta cố ý! 



"Tâm Duyệt, không ngã đấy chứ?" Liễu phụ cũng bị dọa cho giật mình, lúc kịp phản ứng liền lập tức đi đỡ Liễu Tâm Duyệt: "Sao lại không cẩn thận chứ?"



"Cha là do muội muội." Liễu Tâm Duyệt nhỏ giọng tố cáo.



Hiện tại có người ngoài ở đây, nàng không thể tức giận nhưng mà có thể để Liễu phụ giúp nàng. 



Liễu phụ nhớ lại cảnh tượng lúc đó một chút, cái ghế rõ ràng đang ở phía sau Liễu Tâm Duyệt làm sao ngồi hụt được chứ, trừ khi là có người cố ý.



Xét thấy Trình Quy ở đây, Liễu phụ không thể tức giận ngay tại chỗ, nháy mắt với Liễu Tâm Duyệt bảo cô ngồi xuống.



Bữa sáng này bầu không khí vô cùng quái dị, tên công tử Trình Quy kia dường như không thấy ngon miệng với bữa sáng, mới ăn có một chút đã dừng lại. 



Minh Thù ăn sáng xong liền chạy ra ngoài.



Không đi?



Nếu không đi, ở lại một lúc nữa Liễu phụ tính sổ nàng thì sao? 



"Liễu lão gia, có thể để Liễu nhị tiểu thư dẫn ta đi một vòng quanh thôn được không?" Trình Quy đột nhiên lên tiếng.



Liễu phụ vội vàng nói: "Liễu Khinh ngày thường ngang ngược quen rồi, thiếu lễ phép hay là để cho Tâm Nguyệt dẫn người đi đi..."



Trình Quy liếc mắt nhìn Liễu Tâm Duyệt: "Nghe nói Tâm Duyệt tiểu thư đã định hôn ước, ta cùng với Tâm Duyệt tiểu thư cùng nhau ra ngoài không tiện, nhị tiểu thư sẽ phù hợp hơn, Liễu lão gia cảm thấy thế nào?" 



Nghe đến hôn ước, móng tay của Liễu Tâm Duyệt liền hung hăng cắm vào lòng bàn tay.



Đó là việc nàng đang không muốn đối mặt nhất.



Người như Lý Thân, làm sao có thể làm chồng của nàng? 



Trình Quy đã nói như vậy rồi, Liễu phụ chỉ đành phải nói: "Liễu Khinh, con dẫn Trình công tử đi dạo quanh thôn, tiếp đãi Trình công tử cho tốt, không được làm bậy biết chưa."



"Ha ha." Minh Thù nhấc chân chạy.



Mọi người: "..." 



Liễu phụ vừa giận lại vừa xấu hổ: "Trình công tử, đây..."




Vì sao thứ người khác liên tưởng đến, chính là gương mặt đẹp trai có thể hấp dẫn hàng trăm hàng ngàn người khác, còn cô lại liên tưởng đến loại chuyện lột nó xuống nổi cả da gà này chứ?



Bà nó chứ, tư duy của người thần kinh và người bình thường quả nhiên là không giống nhau. 



Khi Trình Quy lấy lại tinh thần, Minh Thù đã không thấy đâu nữa rồi.



Người hầu cẩn thận hỏi: "Công tử, đi nữa không?"



"Đi cái gì mà đi, quay về." 



"..."



...



"Quan gia, nhất định là hiểu lầm rồi, nhà tôi sao có thể giết người được, các ngài đừng khiến người tốt chịu oan uổng." 



Minh Thù mới vừa tới gần Tần gia, liền thấy bên trong một nhà nông dân truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết, bên ngoài có không ít người đang vây quanh xem náo nhiệt.



Có quan sai từ bên trong đỡ một người nam nhân đi ra, sắc mặt của nam nhân tái nhợt, dường như là do sợ hãi. Mà đằng sau là một nữ nhân đang cản bọn họ dẫn nam nhân kia đi.



"Ông ấy ngày thường ngay đến cả việc giết một con gà cũng không dám, làm sao có thể giết người được, mọi người nhất định là hiểu lầm rồi." Giọng của nữ nhân vô cùng lớn, cách đằng xa vẫn có thể nghe thấy. 



"Đừng có cản trở bọn ta, bằng không sẽ bắt cả ngươi cùng về đấy!" Quan sai tối sầm mặt quát mắng: "Tránh hết ra, tránh ra, vây quanh đây làm gì."



"Ông trời ơi, là hắn giết con dâu Liễu Tam, trước đây trông người cũng đàng hoàng lắm."



"Không thể xem mặt mà bắt hình dong được." 



"Không ngờ ta lại ở gần kẻ giết người đến vậy, dọa chết ta rồi."



"May mà bắt được rồi..."



Các thôn dân ném ánh mắt chỉ trích về phía bên kia, nữ nhân càng gào thét lớn hơn, kéo cánh tay của nam nhân không cho quan sai đem người đi. 



"Các người câm miệng lại, Trụ Tử không giết người." Nữ nhân gào thét chói tai: "Các người nhầm rồi."



"Có phải là nhầm hay không, thẩm vấn qua sau sẽ biết."



Quan sai nói: "Ngươi đừng gây trở ngại với chúng ta." 



Nữ nhân bị quan sai kéo ra, nam nhân liền bị lôi đi.