Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 668 : Khinh nhược trình quy (15)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Xem kịch náo nhiệt xong, mọi người liền tản đi.



Muội muội của Tần Linh phát sốt, nàng liền ở nhà chăm sóc cho muội muội, đối với chuyện vừa rồi cũng không nói gì, chẳng qua là cũng không dám nói nhiều.



Nói nhiều lỡ bị người ta đồn ra ngoài, nói không chừng mình cũng gặp xui xẻo. 



Đây là thói đời, bất cứ ngôn luận nào cũng phải chịu sự trói buộc.



Vụ án này rất nhanh liền kết án, hung thủ chính là nam nhân cách vách nhà Tần Linh, nghe nói là con dâu Liễu Tam có tư tình với hắn, kết quả nam nhân phát hiện ra con dâu Liễu Tam có quan hệ không rõ ràng với người khác, thừa dịp Liễu Tam không ở nhà, tìm nàng chất vấn, hai người nói chuyện không được bình tĩnh, nam nhân trong lúc tức giận liền bóp chết con dâu Liễu tam.



Tuy rằng nam nhân đó vẫn luôn kêu oan, thế nhưng vụ này đã kết án. 



Giết người đền mạng, nam nhân bị phán tử hình sau mùa thu thì xử trảm.



Vụ án này ồn ào khắp nơi, nữ nhân kêu oan mà không có kết quả, đối mặt với sự chỉ trỏ của thôn dân, liền phải rời khỏi thôn.



Vụ án tuy là đã được giải quyết rồi, thế nhưng châu chấu thì vẫn chưa giải quyết. 



Lúc này, Liễu phụ đột nhiên đứng dậy, tập hợp nam nhân trong thôn ban đêm đốt lửa, châu chấu thấy lửa, sẽ bay về phía ánh lửa, sau khi đốt cháy thì sẽ đem đi chôn.



Biện pháp này mặc dù có chút phiền phức, nhưng lại hữu hiệu hơn biện pháp lúc trước của bọn họ nhiều.



Liễu phụ xem như là làm một chuyện tốt cho mọi người trong thôn, có được sự biết ơn của không ít người trong thôn. 



"Cách này là do Tâm Duyệt nghĩ ra, không phải là ta." Liễu phụ cười "ha hả" nói: "Tâm Duyệt cái đứa bé này thường ngày thích đọc sách, cách này cũng là do nó thấy được từ trong sách."



Mọi người nhìn nhau vài giây, một lát sau liền hùa theo Liễu phụ khen Liễu Tâm Duyệt.



Minh Thù ngồi xổm ở phía sau, cắn một cái đùi gà, muội muội củ cải nhỏ tức giận: "Rõ ràng là tỷ tỷ cũng nghĩ ra cách này, nhưng mà bọn họ không ai tin." 



Tần Linh đứng ở một bên, nghe được lời nói của củ cải nhỏ, cô liền xoa xoa đứa trẻ đang nói: "Được rồi, đừng nói những lời này nữa."



"Tỷ tỷ, tại sao bọn họ lại tin lời của Liễu lão gia?" Muội muội của Tần Linh lắc lắc cánh tay của Minh Thù.



Minh Thù bị lắc đến nỗi không cắn được đùi gà, chỉ có thể trả lời: "Bởi vì Liễu gia có tiền. Nỗ lực kiếm tiền rồi về sau ngươi cũng có thể ỷ thế hiếp người." 



"Khinh Khinh, ngươi dạy bậy bạ cái gì vậy." Tần Linh chẳng biết nên khóc hay nên cười.
Trình công tử đột nhiên nghiêm túc: "Nếu như tôi nói là tôi tới tìm cô, thì cô có tin không?"



Minh Thù hơi đông cứng lại, một lát sau thong dong nói: "Có vàng từ trên trời rơi xuống, ngươi có tin không?".



"Tin." Trình Quy gật đầu: "Nếu cô muốn xem, tôi có thể cho cô xem." 



Có tiền liền có thể tùy hứng như vậy!



Chỉ hỏi cô có phục hay không!



Lão tử không tin là không giải quyết được một tên thần kinh! 



Minh Thù nghẹn lời, kẻ có tiền không thể trêu vào không thể trêu vào, trẫm chạy đây.



Minh Thù đứng lên, đi vòng qua bờ ruộng, biến mất như một làn khói trước mặt Trình Quy.



Trình Quy: "..." Không phải, vừa rồi cũng không nói gì sai, sao cô lại chạy rồi? 



Trình Quy buồn bực trở lại Liễu phủ, suy nghĩ vấn đề công lược chiếm đóng của mình, chợt nghe có người gọi hắn.



"Trình công tử."



Liễu Tâm Duyệt từ một bên đi tới, nàng trang điểm rất kỹ càng, mím môi độ cong của nụ cười như đã được tập qua, vừa đúng trong sự đoan trang nho nhã còn đem theo vài phần thu hút. 



Ánh mắt của Trình Quy liền đảo qua người Liễu Tâm Duyệt: "Chuyện gì?"



Liễu Tâm Duyệt giọng nói động lòng người: "Ngày mai có hội đèn lồng, không biết Trình công tử có thời gian rảnh không? Chỗ chúng ta tuy rằng có nhỏ bé, thế nhưng nơi để vui chơi thì cũng có không ít, Trình công tử tới đây, chắc là chưa từng trải nghiệm qua? Ta có thể dẫn Trình công tử đi..."



"Ta có hẹn rồi." Trình Quy từ chối Liễu Tâm Duyệt. 



"A.." Liễu Tâm Duyệt vô cùng kinh ngạc: "Trình công tử... hẹn ai vậy? "



"Cái này thì có liên quan gì tới Liễu tiểu thư?"



"Không có..."