Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 679 : Khinh nhược trình quy (26)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Lúc mẹ Lý Thân và Lý Hoa quay về đã là buổi tối.



Liễu Tâm Duyệt ngồi ở sảnh chính uống trà, mẹ Lý Thân thấy nàng như vậy, vô cùng tức giận: "Thấy tiểu Hoa như vậy cũng không biết giúp đỡ gì, ngươi chết rồi à?"



Liễu Tâm Duyệt đặt chén trà xuống, ánh mắt quét về phía mẹ Lý Thân. 



Mẹ Lý Thân cảm thấy Liễu Tâm Duyệt có chút quái lạ, nhưng nghĩ rằng hiện giờ Liễu gia là của con trai bà, khí thế hùng hồn nói: "Nhìn cái gì, còn không qua đây giúp ta."



"Con trai ngươi vừa rồi đưa một nữ nhân về." Liễu Tâm Duyệt lạnh lùng nói một câu: "Hiện giờ đang ở trong phòng vui vẻ."



"Đưa nữ nhân về thì sao?" Mẹ Lý Thân vốn đã nổi giận trong bụng, lúc này càng lộ vẻ chanh chua: "Nam nhân người nào không phải ba vợ bốn nàng thiếp, đừng nghĩ rằng ta không biết dạo này ngươi không cho con ta vào phòng, con ta đưa nữ nhân về thì sao?" 



Liễu Tâm Duyệt không nói nữa, đứng dậy rời khỏi sảnh chính.



Lý Hoa chỉ bị gãy cánh tay, nhưng vậy sao có thể đủ, nàng ta sẽ cho đám người kia biết tiền của Liễu gia không dễ dàng ăn như vậy.



Còn Liễu Khinh... 



Một người cũng sẽ không buông qua.



-



Minh Thù thân là quận chúa, lại ỷ thế hiếp người nên lời đồn này được lan truyền khắp trấn, Minh Thù cũng không để ý ngồi yên nghe tin đồn này. 



Nàng ngang ngược đoạt lấy một một tửu lâu của một tên gian thương.



Tần Linh không ngờ Minh Thù không nói đùa, nàng bị rơi vào tình huống không trâu bắt chó đi cày, may mà Minh Thù không xuất hiện ở tửu lưu, dường như nàng biết danh tiếng nàng không tốt, không muốn ảnh hưởng đến tửu lâu.



Tần Linh cũng không hiểu Minh Thù đang làm gì. 



Tửu lâu này trước kia cũng là một tửu lâu, đồ cần đặt mua không nhiều lắm, nhưng Tần Linh nghĩ cũng đã rơi vào tình trạng không trâu bắt chó đi cày rồi, đã làm thì phải làm thật tốt. Vì vậy nàng mượn tiền sửa sang lại tửu lâu này.



Kết hợp phong cách hiện đại và cổ đại, không cứng nhắc như trước đây, khiến người ta vừa tiến vào chính là hai mắt lóa sáng.



Tất cả được sửa sang xong xuôi, nhưng lại gặp phải một vấn đề khó khăn nàng không biết hỏi ai nên chỉ có thể tìm Minh Thù bàn bạc. 



"Khinh Khinh, ngươi nghĩ chúng ta kinh doanh thế nào thì tốt?"



"Không biết."



"..." 



Hỏi lầm người rồi, nàng chỉ biết cái nào có thể ăn, cái nào không thể ăn.




Lỗ công công cho rằng binh phù là bệ hạ cho, nhưng làm sao hoàng đế lại để đồ quan trọng như vậy vào tay người ngoài chứ?



Không chừng Trình Quy giở trò gì đó nên mới lấy được. 



"Binh phù không thể ăn. "



Trình Quy cười nói: "Về nhà ăn cơm."



Minh Thù nhẹ nhàng đồng ý, ở một góc Trình Quy không nhìn thấy mỉm cười, cả ánh mắt đều tràn ngập sự ấm áp hiền hòa. 



Trình Quy mang theo rất nhiều sính lễ trở về, cả một đội ngũ không thấy điểm cuối.



Tin tức này truyền tới tai Liễu Tâm Duyệt, chính là một sự mỉa mai.



Liễu Tâm Duyệt nhìn người trước mặt chỉ cảm thấy buồn nôn. 



"Nếu có thể gả cho hắn thì hạnh phúc biết bao." Lý Hoa đã có thể xuống đất rồi, nhưng cánh tay không làm được gì, nghe đại phu nói đời này có thể cầm đồ vật là không tệ rồi: "Mẹ, con muốn gả cho hắn!"



"À.." Liễu Tâm Duyệt nhịn không được cười nhạt.



Dựa vào nàng? 



"Ngươi cười cái gì!" Lý Hoa hét: "Mẹ, nàng ta chê cười con!"



"Cũng không suy nghĩ xem mình có tư cách gì, hắn sẽ để ý ngươi sao?" Liễu Tâm Duyệt nặng lời nói.



"Bốp!" 



Mẹ Lý Thân ở bên cạnh tát nàng một cái: "Con tiện nhân này nói chuyện kiểu gì vậy, Tiểu Hoa có gì không tốt?"



Liễu Tâm Duyệt bị tát một cái đến mơ màng.



"Ngươi dám đánh ta?" 



Liễu Tâm Duyệt vừa định giơ tay tát lại bà ta.



"Con trai, con trai ngươi mau nhìn vợ của ngươi, đây là muốn ra tay với trưởng bối hay sao?"



Mẹ Lý Thân la lên đúng ngay lúc Lý Thân bước đến, hắn bắt lấy tay Liễu Tâm Duyệt. 



Liễu Tâm Duyệt bị cả gia đình vây quanh, không được gì còn bị hai bạt tại, cuối cùng bực mình rời đi.