Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 694 : Lão sư không chịu lấy chồng (12)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


Bắc Đường đột nhiên ngẩng đầu, nữ sinh cũng kinh ngạc nhìn hắn, lát sau liền ôm mặt chạy đi.



Ánh mắt của Bắc Đường quét tới Minh Thù, chợt nhấc chân đi về phía các cô.



"Ôi chao, mẹ ơi!" Doãn Tiểu Tiểu kéo Minh Thù định bỏ chạy. 



Thấy thầy giáo được tỏ tình, bị bắt được nhất định sẽ bị mang tiếng xấu.



Nhưng tốc độ của Bắc Đường nhanh hơn, chặn đường bọn họ: "Nhìn thấy rồi?"



"Thầy Bắc Đường diễm phúc không ít." Minh Thù mỉm cười, như hoa tươi nở rộ dưới ánh mặt trời, nắng bỏng mắt. 



Đáy lòng Bắc Đường hơi khác thường, dường như rung động lại giống như thứ gì khác.



Không biết vì sao, nhìn thấy cô luôn có một loại cảm giác rất kỳ lạ.



Rất kỳ lạ… 



Rồi lại khiến hắn quen thuộc, thậm chí còn muốn tới gần hơn.



Cô giống như độc dược vậy, có thể khiến hắn nghiện trong chớp mắt.



Bắc Đường thường nghi ngờ mình có vấn đề. 



Bình tĩnh, lão tử có thể thắng!



Bắc Đường cũng không tiếp lời Minh Thù: "Ba trăm lần của em sao rồi?"



"Không có." 



Trong lòng Bắc Đường mỉm cười: "Không có, em định làm gì?"



Minh Thù nói: "Vận động một chút."



"Đây là hướng cổng trường, em định đi đâu vận động?" Cô định trốn học hả! 



Minh Thù đối đáp trôi chảy: "Ra ngoài trường rộng rãi."



Bắc Đường: "…" Bầu trời rộng lớn, sao cô không đi!



Được lắm! 



Cô quay về cho lão tử!







Ra khỏi cổng trường, Doãn Tiểu Tiểu vô cùng sùng bái nhìn Minh Thù, cô cũng dám đối đầu với thầy Bắc Đường đẹp trai như vậy, trốn học trước mặt thầy giáo, còn trốn một cách đương nhiên như vậy. 




Lưỡi dao sắc bén hiện lên tia sáng tiến về phía cô.



Xung quanh không có vũ khí, Minh Thù chỉ có thể lên bằng tay không. 



Sức lực bóng đen kinh người lại vô cùng linh hoạt, chiêu nào chiêu nấy đều mang sát khí, nhất định dồn Minh Thù vào chỗ chết.



Minh Thù chụp lấy cổ tay đối phương, quăng hắn lên bức tường bên cạnh: "Ai sai ngươi giết ta?"



Đối phương không kêu tiếng nào, kín miệng như một ninja nhanh chóng phản kích, hai người lại kéo dài khoảng cách. 



Dao lại mãnh liệt đâm về phía Minh Thù, Minh Thù nhấc chân đá trúng cổ tay bóng đen, thân thể bóng đen hơi co lại, dường như lại bắn thứ gì trong tay ra.



Hắn kéo chân Minh Thù, cố định cô tại chỗ.



Minh Thù nghe thấy trong không khí có tiếng động xôn xao. 



Cô đá văng bóng đen, không kịp mang ám khí ra.



Nhất định phải ép trẫm tung chiêu lớn!



Minh Thù đã chuẩn bị chết một lần. 



Tình thế ngàn cân treo sợi tóc, thế lực bắt cô vừa thả lỏng, cả người cô bị lùi về phía sau, ám khí xuyên qua từ bên cạnh găm lên tường.



Mùi hương lành lạnh trong lành quanh quẩn bên chóp mũi, sau lưng là một bờ ngực rộng ấm áp.



Có lực khuỷu tay ôm cô vào trong ngực, mùi cơ thể người đàn ông đặc biệt cuốn tới. 



Bóng đen kia thấy có người đến, nhanh chóng đứng dậy chạy trốn vào bóng tối.



"Bịch bịch!"



Minh Thù nghe được âm thanh vật nặng rơi xuống đất. 



Bóng đen kia bị một người như bao tải đẩy ra ngoài, ném tới trước mặt cô.



Bốn tên thanh niên lúc trước nằm dưới đất, đoán chừng nhân cơ hội cô và bóng đen đánh nhau liền chạy mất.



Chắc chắn không còn nguy hiểm nữa, người đàn ông ôm cô thả lỏng một chút: "Không sao chứ?" 



Minh Thù quay đầu nhìn người phía sau, cả khuôn mặt người phía sau ẩn trong bóng đêm, trên người hắn tỏa ra một mùi hương âm trầm đè nén.



***



(*) Gạo: Tên Mễ Mễ, chữ Mễ trong tiếng Trung nghĩa là gạo.