Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 705 : Lão sư không chịu lấy chồng (23)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


Tác dụng của thuốc không tốt lắm, chỉ nửa tiếng sau thì Triệu Thiên Thiên đã có ý thức.



Cô được bà Triệu dìu ra ghế sô pha trong phòng nghỉ, lấy chăn bông đắp lên người.



Ánh mắt Triệu Thiên Thiên có chút chột dạ, không có tiêu cự. 



"Thiên Thiên, Thiên Thiên, sao vậy? Đừng dọa mẹ, Thiên Thiên..."



"Mẹ?" Giọng Triệu Thiên Thiên xen lẫn tiếng khóc nức nở, sắc mặt ửng đỏ không ngừng thở dốc.



"Mẹ đây, đừng sợ đừng sợ." Bà Triệu đau lòng ôm con gái của mình. 



Ông Triệu cũng đi tới, nhỏ nhẹ hỏi: "Thiên Thiên, con còn nhớ rõ chuyện gì xảy ra không?"



"Con..." Triệu Thiên Thiên không ổn.



"Đừng gấp, đứng gấp, từ từ nói." Bà Triệu an ủi Triệu Thiên Thiên. 



Triệu Thiên Thiên thở hổn hển, cầm lấy một góc chăn: "Con... Con cũng không biết, chỉ uống một ly nước. Sau đó, sau đó con không rõ lắm. Mẹ, con làm sao vậy?"



Nói đến câu sau thì Triệu Thiên Thiên bắt đầu sợ hãi.



Đã xảy ra chuyện gì? 



Vì sao nhiều người như vậy ở chỗ này?



Cơ thể cô thật là khó chịu.



Ông Triệu tiếp tục hỏi: "Đồ uống đó là ai đưa cho con?" 



Triệu Thiên Thiên cắn môi dưới: "Con lấy ở bàn bên kia, nước uống có vấn đề gì sao?"



"Bác trai, hiện tại mọi chuyện đã rõ ràng." Du Viễn lập tức đứng dậy: "Đồ uống do cô Triệu tự lấy, chuyện này không liên quan đến Khả Khả."



An Khả Khả đáy lòng thở phào, may là Triệu Thiên Thiên không biết gì cả. 



"Khả Khả?" Triệu Thiên Thiên nhìn về người được Du Viễn bảo vệ đáy mắt có chút mê man: "Mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"



Triệu Thiên Thiên nhìn qua nhìn lại cũng không biết chuyện gì.



Ông bà Triệu có chút buồn rầu. 
A sâm nhanh chóng bảo vệ Minh Thù rời khỏi. 



"Ai vậy? Ra vẻ như vậy, vào đây còn dẫn theo bảo vệ."



"Không biết. "



"Lúc ta lên thì thấy đích thân chủ tịch tập đoàn Cự Phong tiếp đón ở cửa thang máy, trong đó có cô gái này, bên cạnh cô ta là một người cực kỳ đẹp trai, không biết là ai..." 



"Bùm!"



Tiếng súng đột ngột vang lên.



"Rầm!" 



Đèn thủy tinh từ trần nhà rơi xuống, ồn ào rơi xuống mặt đất, toàn bộ phòng khách đều rơi vào tình trạng lúc sáng lúc tối.



Đoàn người thét chói tai, hỗn loạn hét lên ầm ĩ.



A sâm không ngờ xảy ra chuyện như vậy, đám người hỗn loạn đưa hắn và Minh Thù đẩy ra, trong lòng hắn hoảng hốt, thử tới gần Minh Thù, có thể toàn bộ phòng khách rơi vào trong bóng tối, hắn chỉ có thể mơ hồ thấy bóng người, căn bản nhìn không thấy Minh Thù ở chỗ nào. 



Nếu tiểu thư xảy ra chuyện gì thì cái mạng hắn cũng khó giữ.



"A Sâm."



"Tiểu thư?" A Sâm dựa vào trực giác nhìn về phía bên cạnh: "Tiểu thư cô không sao chứ?" 



"Bắc Đường ở đâu?"



Cậu chủ!



A Sâm chợt căng thẳng, hắn men theo giọng nói tìm được Minh Thù: "Tiểu thư, tôi đưa cô ra nơi an toàn trước." 



"Dẫn tôi đi tìm hắn."



"Tiểu thư..."



"Chúng ta còn nói nữa thì không chừng nhặt xác hắn về luôn đó. Hay là chúng ta đặt hỏa táng trước, sau này khỏi phải lăng xăng." 



"..." Hắn sai rồi!