Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 709 : Lão sư không chịu lấy chồng (27)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


Lúc chuyện này đang ở giai đoạn cao trào, trường Thanh Vân tuyên bố một tin, tuyên bố Minh Thù và Bắc Đường có hôn ước, xin mọi người không nên suy đoán lung tung, tung tin đồn nhảm, chuyện này nên dừng ở đây.



Tin tức Minh Thù là vị hôn thê của Bắc Đường lan truyền nhanh chóng.



Có tin đồn Bắc Đường là vì Minh Thù mới đến làm việc ở Thanh Vân. 



Nếu như không phải vì Minh Thù, Bắc Đường căn bản sẽ không xuất hiện tại Thanh Vân. Cho nên người ta ở cùng một chỗ, hoàn toàn hợp tình hợp lý nào có cái gì quyến rũ với không quyến rũ, người ta chính là một đôi.



Mười sáu tuổi, đối với nhà người bình thường mà nói thì tuổi còn nhỏ, nhưng ở trong giới thượng lưu, đã có hôn ước không phải là ít.



Một nhóm người mê muội tràn ngập tức giận, nhưng chỉ dám ngăn lại ở trong ngực, không dám biểu hiện lên mặt. 



Thầy giáo nam thần của bọn họ, sao có thể... là vị hôn phu của cô gái không biết xấu hổ kia cơ chứ?



Nhưng tin tức này là từ tài khoản của cơ quan phía trên trường học truyền tới.



Nhất định là bị người khác trộm tài khoản. 



Ở trong lòng các cô, người nào cũng không xứng với Bắc Đường, hắn nên độc lạnh lùng đứng ở trên cao để mọi người kính ngưỡng.



Bắc Đường bày tỏ hắn tuyệt đối không muốn.



Đám bà cô nhỏ này lại muốn tìm cách phá hỏng việc hắn cùng với vợ hắn bồi đắp tình cảm, thật là dụng tâm hiểm ác đáng sợ!  



Đều là phái phản động!



Cho hết vào danh sách đen!



Nhóm người mê muội còn đang nghi ngờ phía cơ quan trường học bị người khác trộm tài khoản, sống chết cũng không tin tin tức này, hoàn toàn không biết các cô đã bị nam thần trực tiếp cho vào danh sách đen. 



Chuyện này được giải quyết nhanh chóng và đơn giản, sóng gió mới vừa nổi lên còn chưa kịp gây ra chuyện gì đã bị ép xuống.



Nhóm người mê muội không phục, không phải nói buổi trưa sẽ tới sân vận động quyết đấu sao?



Nhóm người mê muội nhao nhao chạy tới sân vận động, các cô nhất định phải đoạt lại nam thần! 



Nhưng mà Minh Thù lúc đó chỉ là thuận miệng nói ra, căn bản không để ở trong lòng, càng chưa từng nghĩ muốn đi sân vận động quyết đấu.



Lúc này cô đang đứng ở siêu thị Ma Tiên suy nghĩ về cuộc đời.



"Ông chủ đi đâu rồi? Không bán hàng sao? Bây giờ là mấy giờ rồi? Không thể lười biếng như thế được!" 




"Đội trưởng, xuất phát!" Có người gọi ông chủ.



"Tới đây." Ông chủ đáp một tiếng: "Tự mình quay về đi, ta bận rộn nhiều việc, không có thời gian đưa cô về." 



Nói xong ông chủ đi ra cửa.



Minh Thù ăn xong cây kẹo cuối cùng vỗ tay đứng lên, mang theo túi đồ ăn vặt đuổi theo ông chủ.



Minh Thù là do ông chủ dẫn tới, cho nên Minh Thù đi theo đám người bọn họ đi ra ngoài cũng không có ai ngăn cản, mãi đến khi Minh Thù đi tới trước xe ông chủ. 



"Định làm cái gì?" Ông chủ trừng mắt nhìn cô.



"Muốn đi xem bắt tội phạm." Minh Thù cười.



Ông chủ tức đến mức suýt chút nữa không thở được, hắn đóng sầm cửa xe, trợn to mắt, khí thế hung hăng nói: "Đây không phải là nói đùa, đây là đi liều mạng, chúng ta ngày hôm nay đi đến nơi này, có thể sống sót trở về hay không còn chưa biết." 



"Ừm."



Ông chủ: "..." Cô "ừm" cái gì?



Minh Thù tự tay mở cửa. 



Ông chủ đẩy cô trở lại: "Nam Chi, cô không nên làm loạn."



Minh Thù cười hiền hòa: "Tôi không xuống xe, chỉ ngồi xem thôi."



Ông chủ: "..." Không biết vì sao luôn cảm thấy những lời này có điểm không đúng. 



Tất cả mọi người chờ xuất phát, bây giờ chỉ còn lại hắn và Minh Thù còn đứng ở bên ngoài.



"Nếu ông không cho tôi lên xe, tôi vẫn sẽ đi theo mọi người, không cần nghi ngờ, tôi nhất định sẽ theo kịp."



"Hừ!" 



Ranh con này nhất định chính là khắc tinh của hắn.



Thời gian không đợi người, ông chủ quát lớn một tiếng: "Lên xe, tất cả nghe theo mệnh lệnh, không cho phép làm bậy."



Hai ngón tay Minh Thù khép lại đặt ở huyệt thái dương, nhẹ nhàng hướng phía trước vuốt một cái, đẹp đẽ và oai hùng. Trong mắt trong suốt lộ ra ý cười như một hồ nước mùa xuân.