Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 718 : Lão sư không chịu lấy chồng (36)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


"Đúng là cuộc nói chuyện giữa người đáng ghét và người thông minh với nhau, một sự ngu ngốc đáng yêu." King thở dài một tiếng.



Minh Thù rời khỏi vị trí không để lại dấu vết gì, cho dù ra tay thế nào, bản thân cũng nằm ở vị trí có lợi.



Cô nâng cằm, giọng nói trong trẻo: "Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?" 



King đặt một ngón tay lên bên môi: "Nếu vấn đề quá khó thì tôi không thể trả lời cho cô được đâu, nhưng những vấn đề nhỏ ta rất vui được giải đáp cho cô."



"Ngươi tên là gì."



King nghi ngờ chớp mắt. 



Điều cô muốn hỏi là thứ này ư?



Chẳng lẽ không đáng để hỏi ư, người nào đã phái hắn tới? Tại sao muốn giết cô ấy?



King nháy sáng mắt lên: "Nam Chi tiểu thư, ta sẽ cho cô một cơ hội nữa, có thể đặt lại câu hỏi nhé." 



"Ta chỉ muốn biết ngươi tên là gì."



Cho cô cơ hội đặt câu hỏi tốt như vậy, cô dĩ nhiên là muốn hỏi tên của hắn, đừng có gạt ta nhé...



"Được rồi." King buông tay, như là bất đắc dĩ vậy: "Nếu Nam Chi tiểu thư muốn biết, ta đây sẽ nói cho cô biết... Ta tên là Lạc Yến." 



Lạc Yến?



Cái tên gì mà kỳ lạ vậy?



Hai mắt Minh Thù quan sát hắn: "Có phải ngươi có một người chị tên là Trầm Ngư?" 



Lạc Yến trợn to mắt, không thể tin được gào lên: "Sao ngươi biết được?"



"Ha ha." Ngươi có thể phóng đại khả năng diễn kịch của mình thêm chút nữa không? Ta tin ngươi mới là lạ.



Lạc Yến trả lời ngược lại: "Đúng vậy, là Lạc trong Lạc Thần, Yến trong Thanh Yến." 



Lạc Yến dường như không muốn giết chết Minh Thù ngay lập tức, hắn vẫn không có biểu hiện gì muốn giết cô cả, liền trò chuyện như cùng người bạn cũ trò chuyện vậy.



"Xem như là trao đổi, có phải ngươi muốn cho ta biết tên của ngươi hay không?"



"Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?" Minh Thù liếc nhìn hắn, vừa kiêu ngạo lại vừa ngang ngược: "Chỉ với ngươi sao xứng để biết tên của ta?" 



Lạc Yến cười như người bị thần kinh: "Đây không phải là lễ nghĩa cơ bản hay sao? Cô xem, ta đều nói cho cô biết rồi, cô tại sao lại có thể không nói cho ta biết chứ? Đây gọi là không lịch sự."



Một tên bị thần kinh như ngươi còn biết đến phép lịch sự ư?
Minh Thù gật đầu: "Nghe có vẻ là một kế hoạch vĩ đại. Xem ra ta còn rất lợi hại, cần đến hai người các ngươi phải ra tay." 



Nói đến phần sau có chút đắc ý.



Lạc Yến chú ý đến vẻ mặt của Minh Thù, từ đầu đến cuối ngoại trừ cười vô cùng hạnh phúc thì bây giờ là vẻ mặt đắc ý, dường như cũng không có gì thay đổi đặc biệt.



Giống như đã cùng cô ta chơi một trò đùa vậy. 



Lạc Yến vừa thay đổi tâm tư, hắn cười nói: "Ta biết ngươi tên là gì, ta còn biết thân thế của ngươi, ta biết tất cả những gì ngươi từng trải qua. Nếu như ngươi không tin, ta có thể nói cho ngươi nghe, ngươi cảm thấy một người xa lạ sẽ hiểu rõ ngươi như lòng bàn tay sao? Đương nhiên, điều ta nói không phải ở thế giới này."



"Thật không, nói ra nghe xem." Minh Thù càng cảm thấy hứng thú hơn.



"Ngươi tên là Minh Thù, sinh ra ở Huyền Tử, lúc sinh ra đời trên trời có xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, điềm lành nghìn năm khó gặp. Theo sự giáng trần của ngươi, dường như tất cả vận may đều giáng xuống, hoàng thất tôn sùng ngươi là nữ thần chuyển thế..." 



Khóe miệng Minh Thù cười nhạt hơn, sóng lớn trong mắt cô cũng dần bình lặng trở lại.



Lạc Yến cười đến mức mở rộng quai hàm: "Đáng tiếc ngày vui chẳng được bao nhiêu, cuộc sống an nhàn của ngươi đã mất đi theo sự hủy diệt của vương triều, ngươi là nữ thần ở trên cao, trở thành một nô tì hèn mọn nhất, bị người khác chà đạp, hành hạ..."



Minh Thù thoáng giương mắt lên, nhìn về phía Lạc Yến, ngắt lời hắn: "Ngươi biết vương triều tại sao lại bị huỷ diệt không?" 



"Vì quân chủ đương triều ngu ngốc vô dụng, gian thần lộng quyền. Ta nói có đúng không?"



Minh Thù không trả lời.



Lạc Yến tiếp tục nói: "Xem như ngươi có tư tưởng, tình cảm của con người, nhưng ngươi cuối cùng không phải là con người, ngươi chỉ là một nhân vật ảo được con người tạo nên, bối cảnh thân thế của ngươi đều được cài đặt. Ngươi xem, ta biết tất cả về ngươi." 



Ngươi xem, ta biết tất cả về ngươi...



Ngươi xem, ta biết tất cả...



Ngươi xem, ta biết... 



Ngươi xem...



Minh Thù rũ mắt xuống, những sợi lông mi dài chặn lại cảm xúc của cô.



Lạc Yến muốn để cho Minh Thù một chút thời gian, dù sao ai cũng không thể dễ dàng chấp nhận sự thật, bản thân chỉ là một nhân vật ảo. 



Có thể cô ta.



Đúng vậy đó.



Nếu như cô ta không phải, bọn họ cũng không gặp nhau trong bối cảnh này, hắn có thể trở thành bạn bè với cô ta.