Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 728 : Nhiếp ảnh gia (5)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


Kỷ Cẩm ở phía sau đổi mấy bộ quần áo, nhiều lần suýt chút nữa nhảy dựng lên đánh chết nhiếp ảnh gia của hắn.



Thế nhưng người quản lý xem hình, im lặng ngăn cản nghệ sĩ của mình lại.



Vất vả lắm mới chụp xong, Kỷ Cẩm mệt không thở nổi còn mệt hơn lúc hắn quay phim. 



Mà người nhiếp ảnh gia kia lại có thể ngồi một bên ăn được.



Bánh kem nhỏ trước mặt Minh Thù đột nhiên bị lấy đi, cô nhìn qua thì thấy Kỷ Cẩm đang cắn một miếng bánh kem.



Bánh kem của trẫm! 



"Bịch!"



Người quản lý và giám đốc Thượng đồng thời quay đầu, chỉ thấy ảnh đế của bọn họ bị cô gái quật ngã trên mặt đất.



Ảnh đế rơi vào trạng thái ngơ ngác. 



Minh Thù ngồi xổm bên cạnh hắn, vỗ vỗ bả vai hắn: "Đền bánh kem cho tôi."



Kỷ Cẩm lấy lại tinh thần, đáy lòng truyền đến một cơn giận dữ: "Cô vì một cái bánh kem mà đánh tôi?"



"Anh cho là mình có thể so với một cái bánh kem sao?" Minh Thù mỉm cười: "Anh cũng quá đề cao bản thân rồi." 



Ảnh đế Kỷ Cẩm: "..." Hắn không bằng một cái bánh kem?



Kỷ Cẩm muốn ngồi dậy để nói rõ với cô nhưng Minh Thù nhẹ nhàng ấn hắn xuống, hoàn toàn không làm được gì, không dậy nổi.



Kỷ Cẩm đóng rất nhiều cảnh đánh nhau, nhưng hắn chưa đi học bao giờ, bây giờ lại bị một cô gái ấn xuống dậy không nổi sao? 



Chuyện này... không khoa học!



Kỷ Cẩm không đền bánh kem, Minh Thù sẽ không cho hắn đứng lên, ai tới nói gì đều vô dụng.



Cảm thấy tình hình rối loạn, người quản lý sợ Kỷ Cẩm gây sự nhanh chóng sai người đi mua bánh kem, lúc này Minh Thù mới thả người. 



Kỷ Cẩm chịu ủy khuất như vậy, người quản lý cũng không giúp hắn, tức giận chết đi mất.



Giám đốc Thượng thấy vậy hoảng hốt: "Tiểu Kiều, cô... và Kỷ ảnh đế có thù sao?"



"Không có." Minh Thù ăn bánh kem ngon lành. 



"Không có!" Giám đốc Thượng lớn giọng nói: "Không có mà cô chọc hắn nhiều lần như vậy? Cô không biết hắn nổi tiếng thù dai, dù hắn không trong giới giải trí cũng sẽ có cách trả thù cô."




"Chị, tôi có thể đi cùng không?" Ngụy Tự cũng sửa lại gọi theo Tô Nam Phong. 



Cùng nữ chính giả đi ăn?



Không muốn không muốn không muốn.



Trẫm sợ lãng phí thức ăn. 



"Không được." Minh Thù lắc đầu: "Không ăn với cô."



Ngụy Tự: "..."



Nếu như mới vừa rồi cảm thấy Minh Thù không thích cô, thì bây giờ Ngụy Tự biết là cô cố ý. 



Ngụy Tự bị từ chối rất mất mặt, lúc này có chút lúng túng, hy vọng Tô Nam Phong có thể giúp cô tìm một bậc thang.



Nhưng Tô Nam Phong không có ý đó.



Cô khác với kiếp trước rồi, nhưng Tô Nam Phong vẫn như vậy chưa bao giờ nhìn thẳng vào cô. 



"Bạn học Ngụy về trước đi." Tô Nam Phong nói một tiếng.



Ngụy Tự cắn cắn môi, lúc này cô không thể như đứa bé đòi đi chơi cùng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Minh Thù và Tô Nam Phong rời khỏi.



"Chị muốn ăn cái gì? Có kiêng cái gì không?" Giọng Tô Nam Phong tuy là bình thản, nhưng có thể nghe ra thành ý của hắn. 



"Đều được hết."



"Vậy tôi dẫn chị đi..."



Ngụy Tự đi theo bọn họ rời khỏi tạp chí Tân Ngữ, mãi đến khi Minh Thù và Tô Nam Phong lên xe mới không bằng lòng dừng lại. 



Giang Kiều...



Rõ ràng kiếp trước cô không có quan hệ gì với Tô Nam Phong.



Cũng không đúng... Kiếp trước Tô Nam Phong nhận lời mời tới Tân Ngữ, nhưng cô không đi theo, cho nên hắn có gặp Giang Kiều hay không, giữa bọn họ xảy ra gì, cô cũng không rõ lắm. 



Thế nhưng sau này Tô Nam Phong và cô lui tới rất ít, cho nên tình địch số một là người Tô Nam Phong thích kiếp trước.



Nếu ông trời cho cô một cơ hội như vậy, nhất định cô sẽ cố gắng nắm giữ.