Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 727 : Nhiếp ảnh gia (4)

Ngày đăng: 03:08 20/04/20


Ngày hôm nay chỉ có một người chụp ảnh, đó chính là người đàn ông đến cùng với giám đốc Thượng lúc nãy.



Ảnh đế đang nổi trong giới giải trí - Kỷ Cẩm.



Vị ảnh đế này vừa nhận bộ phim đầu tay đã nổi như cồn, hơn nữa điều thần kỳ là phim hắn đóng về chủ đề chiến tranh thế giới cận đại chứ không phải phim thần tượng. 



Sau đó Kỷ Cẩm luôn luôn gặp may, đến bây giờ đã ngồi trên đỉnh vinh quang, năm nay cũng đoạt được danh hiệu ảnh đế.



Có thể nói đây là người có danh tiếng lẫy lừng nhất giới giải trí.



Nhưng tin đồn về người này cũng không ít, hai ngày ba bữa thì có tin đồn, thay bạn gái như thay áo. 



Giám đốc Thượng căn dặn Minh Thù: "Tiểu Kiều, rất khó mới hẹn được Kỷ Cẩm, hắn chỉ có thời gian trưa nay dành cho chúng ta, cô phải chụp thật tốt nhé."



Giám đốc Thượng đem gánh nặng đặt trên người Minh Thù.



"Thời gian của tôi cũng rất quý giá." Giang Kiều là thiên tài nhiếp ảnh gia, số người hẹn cô cũng không hề ít. 



Rất khó để hẹn một nhiếp ảnh gia giỏi, còn chưa nói đến việc có vài người tính tình kỳ quái nói không tiếp sẽ không tiếp.



Giang Kiều vì nể mặt lần hợp tác trước với giám đốc Thượng nên mới đồng ý chuyện này.



"Lần này tăng thêm tiền cho cô." Giám đốc Thượng hứa hẹn. 



Minh Thù và giám đốc Thượng nói chuyện xong xuôi, cô lấy một cái bánh bao từ giỏ xách ra, tìm một chỗ ngồi xuống.



Kỷ Cẩm vẫn còn ở phòng hóa trang, trong phòng chụp ảnh người đến người đi, nhiếp ảnh gia Minh Thù lại có vẻ rãnh rỗi nhàn nhã.



"Oa..." 



Nhân viên công tác phòng chụp ảnh phát ra tiếng thán phục, Minh Thù ngẩng đầu nhìn, Kỷ Cẩm từ phòng hóa trang đi ra.



Hắn mặc một bộ âu phục trắng, kính râm che hơn phân nửa khuôn mặt, nhưng nhìn cằm và môi cũng đủ cho người khác thấy được người này rất đẹp trai.



Trên người hắn dường như phát sáng, chỉ cần tùy tiện đứng một chỗ cũng nổi bần bật. 



"Tiểu Kiều, bắt đầu rồi." Giám đốc Thượng thấy Minh Thù ngồi một bên hóng gió, nhanh chóng gọi cô.



Kỷ Cẩm đang nghe người quản lý nói về chủ đề một lát nữa sẽ chụp.




Kỷ Cẩm nhìn người quản lý của mình: "Anh xem cô ta thái độ gì! Không được, anh kêu cô ta cho tôi xem những tấm ảnh trước, không chừng cô ta chụp tôi thành bộ dạng gì rồi! Nhiếp ảnh gia như vậy không được."



Người quản lý cũng có chút lo lắng, nhiếp ảnh gia này giống như có điểm không giống với các nhiếp ảnh gia khác. 



"Giám đốc Thượng, anh xem..." Người quản lý và giám đốc Thượng can thiệp.



Minh Thù cảm thấy Kỷ Cẩm nhiều chuyện, nhưng giám đốc Thượng lại nói năng đàng hoàng nên cô đem ảnh qua cho bọn họ xem.



Ngoại trừ một tấm hình kỳ quái thì những tấm còn lại đều rất bình thường, thậm chí có thể nói Kỷ Cẩm vô cùng đẹp trai, có vài tấm không cần sửa cũng có thể đăng. 



"Cũng có chút tài năng đó..." Kỷ Cẩm nói thầm một tiếng, dáng vẻ tức giận bất bình.



Giống như không nghĩ ra sao cô gái trẻ tuổi vậy mà kỹ thuật chụp ảnh tốt đến vậy.



"Được rồi, chụp nhanh lên. Buổi chiều chúng ta còn có hoạt động!" Người đại diện nhắc nhở Kỷ Cẩm. 



Kỷ Cẩm trở lại màn ảnh lần nữa.



Bộ âu phục trắng được tô điểm thêm cành hồng đỏ như máu, cảm giác lập tức thay đổi.



"Qua bên trái một chút... Đè thấp tay, cằm ngẩng cao lên, thần thái..." 



Nhiếp ảnh gia Minh Thù ở phía sau chỉ huy hắn.



Kỷ Cẩm rất muốn bộc phát tức giận, hắn không biết chụp thế nào sao? Cần cô dạy sao?



"Cởi áo khoác ra, ngón tay bỏ ra sau. Thợ trang điểm, làm rối tóc anh ta một tí. Không cần rải nhiều cánh hồng trên đất đâu, vài cái được rồi..." 



Nhân viên công tác nhanh chóng chuẩn bị theo lời của Minh Thù.



"Tôi kêu cô làm rối tóc anh ta một tí, đây là làm rồi sao?" Minh Thù đi tới, trước khi Kỷ Cẩm kịp phản ứng thì cô đã chỉnh tóc hắn: "Đây mới gọi là rối, không có trật tự, không sai."



Thợ trang điểm: "..." Cô lại đùa tôi à? 



Kỷ Cẩm: "..." Lôi cô gái này ra cho tôi!



"Cười cái gì?" Minh Thù chuyển mắt khỏi màn ảnh: "Dữ một tí... không thể dữ một tí sao, ảnh đế là do anh dùng tiền mua hay sao vậy?"