Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 775 : Thế tử sắp khỏe (24)

Ngày đăng: 03:09 20/04/20


Lúc nửa đêm.



Trước ngôi miếu đổ nát, một bóng hình lén lén lút lút tiến vào, trước mặt sườn núi đã có người chờ ở đấy. Đối phương thấy người tiến đến, lập tức nghênh đón.



Đối phương còn chưa lên tiếng, người bước vào đã nổi giận: “Ta kêu các ngươi ám sát Lục hoàng tử, không kêu các ngươi hạ độc, các ngươi muốn hại chết ta sao?” 



Tống Vân Kiều sau khi rời khỏi mới nghe nói trên thân kiếm của thích khách có độc.



Tên thích khách nhìn nàng nhíu mày: “Chúng tôi làm theo lời của cô, không hạ độc.”



“Không hạ độc, vậy tại sao nữ nhân kia bị trúng độc?” Tống Vân Kiều mang khăn che mặt, nàng hạ thấp giọng, nghe có chút trầm thấp. 



Thích khách nói: “Không phải cô muốn giựt nợ chứ?”



Tống Vân Kiều cười nhạt: “Ta quỵt nợ? Ngươi đi hỏi thăm xem là ta nói lung tung hay nói thật!”



Nàng ta đột nhiên cảm thấy may mắn, may là mình không ngăn nhát kiếm kia. 



Nếu không... hiện tại người chết chính là nàng.



Thích khách thấy Tống Vân Kiều nói chắc chắn như thế, có chút không xác định.



Thật ra cuộc ám sát ngày hôm nay lỗ vốn, nhiều người của hắn cũng không trở lại. 



Thích khách truyền tin cho người đi nghe ngóng tình hình, chuyện này mới vừa xảy ra, khắp nơi đều đang lan truyền.



Thích khách rất nhanh nhận được tin tức.



Thích khách lúc đó đã chết, tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, thích khách cũng không rõ ràng lắm. 



“Bất kể như thế nào, tiểu thư cũng cần phải đưa tiền cho chúng tôi, dù sao nhiều huynh đệ của chúng tôi cũng đã chết.”



Tống Vân Kiều: “Ngươi còn không thấy ngại mà đòi tiền ta sao?”



Thích khách lạnh lùng nói: “Tình báo cô đưa cũng có sơ sót, cô không nói cho chúng tôi biết là sẽ có nhiều ám vệ như vậy.” 



Tống Vân Kiều nghẹn họng.



Nàng còn chưa hiểu nhiều về Lục hoàng tử.



Lục hoàng tử biểu lộ ra bên ngoài là một thân thể tàn tật, cũng không phải vì chỉ số IQ không tốt, hắn mang ám vệ cũng bình thường. 



Thích khách lại nói: “Tiểu thư, chuyện lần này chúng tôi cũng có lỗi, cho nên tiền cô trả phân nửa được rồi.”



Tống Vân Kiều áp lại sự uất ức: "Xém nữa các ngươi hại chết ta, bây giờ còn muốn đòi tiền ta sao?”



Thích khách có chút âm trầm nhìn nàng. 



Tống Vân Kiều nhìn thanh kiếm trong tay hắn, đáy lòng lập tức hoảng hốt.



Những người này đều là kẻ liều mạng.



-



Lúc đầu Tống Vân Kiều không muốn trả tiền, nhưng nhìn điệu bộ của thích khách kia, không trả tiền thì có thể sẽ bị phanh phui nên nàng ta đành trả tiền.



Nhưng...
Tống Vân Kiều nói năng có chút lộn xộn. 



“Ám sát hoàng tử là tội chết.” Thị vệ bên cạnh đe dọa:



“Tống tiểu thư vẫn nên nhanh chóng giao thuốc giải ra đây, điện hạ nể tình phu thê có thể sẽ tha người một mạng.”



Tội chết... 



Nàng không thể chết được.



Nàng cũng không muốn ám sát hắn.



Nàng chỉ là... 



“Là Tần Vu...” Tống Vân Kiều đột nhiên ngẩng đầu, đáy mắt tràn đầy hận ý:



“Là Tần Vu, là nàng ta làm, chắc chắc là nàng ta... Hôm đó...”



Tống Vân Kiều thừa nhận mình có tìm thích khách nhưng mục đích của nàng không phải là ám sát hắn. 



Là bởi vì Minh Thù, là nàng cản mình.



Nhất định là nàng động tay động chân.



Lục hoàng tử nhăn mặt, không phải Tống Vân Kiều hạ độc. 



Vậy là ai?



Lúc đó thích khách ám sát hắn đều chết hết, người hắn bắt được không tham dự chuyện đó nên rốt cuộc là người nào hạ độc, bây giờ vẫn không thể tra được.



Chẳng lẽ là nữ nhân kia sao? 



“Đến Dật An Vương phủ.” Lục hoàng tử nói.



“Điện hạ... điện hạ, thiếp biết lỗi rồi...” Tống Vân Kiều đầy chật vật.



“Điện hạ, thiếp chỉ không muốn mất chàng, thiếp không muốn hại chàng.” 



Sắc mặt Lục hoàng tử âm trầm: “Ám sát hoàng tử tội gì thì cứ xử như vậy.”



“Vâng...”



“Điện hạ...” Tống Vân Kiều trợn to mắt, gào thét dữ dội hơn: 



“Đừng, điện hạ...”



Lục hoàng tử được người đưa ra, Tống Vân Kiều bị nhốt bên trong.



Nàng nhìn xe lăn của Lục hoàng tử từ biến mất. 



Tống Vân Kiều toàn thân bất lực ngồi dưới đất, hận ý và tuyệt vọng xen lẫn nhau khiến khuôn mặt nàng ta có vài phần ghê tởm.



Ám sát hoàng tử...



Là tội chết.