Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 774 : Thế tử sắp khỏe (23)

Ngày đăng: 03:09 20/04/20


Trong lần trước gặp mặt Vĩnh Ngạn đạo trưởng, Minh Thù chỉ cảm thấy người này có chút tu vi.



Nhưng lúc này tiếp xúc ở cự ly gần, người này trong một vòng phàm phu tục tử, được cho là siêu phàm thoát tục.



Vĩnh Ngạn đạo trưởng vô cùng kinh ngạc vì Minh Thù cũng ở đây, hơn nữa lại còn với bộ dạng xem trò vui. 



Mấu chốt là Lục hoàng tử lại không đuổi nàng đi.



Vĩnh Ngạn đạo trưởng thu tầm mắt lại, bắt đầu nhìn vào nữ tử rồi cau mày: “Loại độc này thật sự rất mạnh, lão đạo cũng chưa từng thấy qua, theo mạch tượng của cô nương, tối đa còn một giờ nữa…”



Lục hoàng tử nhíu mày. 



Hắn nhìn về phía cô gái trên giường.



Sắc hồng trên mặt nữ tử mất hết, hơi thở yếu ớt, dường như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.



“Nhưng còn có một cách nữa, có thể tạm thời giữ được mạng sống cô nương này.” 



“Là cách gì, đạo trưởng cứ việc nói ra.”



Vĩnh Ngạn đạo trưởng dừng một lúc: “Xin hỏi một câu, thế tử phi và Lục hoàng tử có quan hệ thế nào?”



Tên đạo sĩ này liếc nhìn nàng vài lần, Minh Thù cảm thấy có bẫy, lập tức đứng dậy: “Không có quan hệ gì, ta không quen biết hắn, thế tử còn chờ ta trở về ăn cơm, ta đi trước đây.” 



“Đứng lại!” Lục hoàng tử quát lớn một tiếng.



Thị vệ chặn đường nàng.



Lục hoàng tử hạ giọng: “Đạo trường xin mời nói.” 



Vĩnh Ngạn thở dài một tiếng: “Nếu thế tử phi tình nguyện liên thủ cùng lão đạo, có thể chặn trước chất độc trên người cô nương này, tạm thời cứu nàng ta một mạng.”



Ánh mắt của Lục hoàng tử trở nên cổ quái.



Liên thủ cùng Vĩnh Ngạn đạo trưởng ư? 



Lẽ nào nàng ta cũng là một người tu đạo?



Nhìn cũng không giống...



Minh Thù chậc lưỡi một tiếng: “Cũng có thể nói nàng ta vẫn sẽ chết, cho nên tại sao lại muốn cứu? Không phải mất công sao? Lãng phí thời gian...” 



Lục hoàng tử: “Điều kiện!”



Minh Thù im lặng: “Còn ngôi vị hoàng đế thì sao?”



Lục hoàng tử: “...” 



Vĩnh Ngạn đạo trưởng: “...” Có phải ông đã nghe thấy điều gì đó không nên nghe không? Sắc tức là không không tức là sắc, lão đạo không nghe thấy gì cả.



“Nhìn xem, người này không so sánh được với ngôi vị hoàng đế nên không cần phải cứu nhé!” Minh Thù đẩy người ngăn cản nàng ra.



Đối với Lục hoàng tử mà nói, người này tuy đã cứu mình nhưng suy cho cùng đó cũng chỉ là một người xa lạ, để hắn buông phải từ bỏ ngôi vị hoàng đế, điều này không thực tế. 




Lục hoàng tử vốn muốn mở ra xem nàng vẽ thứ quỷ quái gì, cuối cùng mở ra xem liền bị cứng đờ. 



Hắn có một bản đồ da dê, bản đồ này mặc dù là phiên bản thu nhỏ nhưng rõ ràng có thể ghép lại cùng với bản đồ kia của hắn.



Vân Hỷ các tuy có không ít thông tin liên quan đến lĩnh vực này, nhưng bản đồ trong tay hắn chỉ có một tấm.



“Cô từ đâu tới?” Một lát sau Lục hoàng tử mới hỏi. 



“Từ đâu tới cũng không cần người quan tâm, người có mua không?” Minh Thù cười híp mắt hỏi.



“Bao nhiêu tiền?” Lục hoàng tử dừng lại một chút:



“Cô đã bán cho bao nhiêu người rồi?” 



“Không mắc đâu.” Minh Thù vừa ăn vừa nói:



“Còn chuyện đã bán cho bao nhiêu người thì không liên quan đến Lục hoàng tử! Đừng bảo ta bán đứt, ta không bán! Ta có nguyên tắc.”



Lục hoàng tử: “...” 



“Chúng ta có thể trao đổi...”



“Không đàm phán.” Minh Thù cầm lấy đồ đạc ném trực tiếp từ cửa sổ ra ngoài.



“Trực tiếp gửi đồ đến phủ.” 



-



Ngày hôm sau Lục hoàng tử đã biết vì sao Minh Thù bắt hắn mua cho bằng được.



Nàng tự đi quảng cáo. 



Người mua từ đầu chỉ vì thấy bản đồ thú vị.



Nhưng những người có bản đồ kho báu, tâm lý cũng muốn đổi một bản, dù sao chỉ là chút đồ ăn vặt, cũng không đắt tiền.



Vì vậy tiếp theo trong giang hồ sẽ rất ầm ĩ. 



Bản đồ trong tay nàng là bản thật.



Ít nhất cũng có thể ghép với những mảnh trong tay của bọn họ.



Ngoại trừ trường sinh bất lão ra, nghe đồn lúc đó vị hoàng đế kia còn chôn cất nhiều vàng bạc châu báu. Nếu có thể tìm được chỗ đó, nếu không trường sinh bất lão, cũng có thể giàu không ai bằng. 



Cho nên bản đồ của Minh Thù bán rất chạy.



Đối với hành động này của Minh Thù, Cơ Tầm chỉ có ba chữ: Không ra gì.



Có người có thể chơi như vậy sao? 



Có người có thể chơi như vậy sao?