Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 786 : Chuyến săn hừng đông (2)

Ngày đăng: 03:09 20/04/20


Lúc Minh Thù đi tới, Lương Tuyền đã trở thành người có tiếng nói ở căn cứ nhờ nguyên chủ rồi.



Lần này bọn họ nhận nhiệm vụ, đến thành phố này tìm kiếm vật tư, còn phải tìm một ít thuốc, tiện thể tìm một con zombie tiến hóa cao cấp.



Nguyên chủ và mấy người bị zombie đuổi tới mái nhà, lúc cô đi qua bị tấn công rơi xuống đất. 



Lúc cô té xuống thấy bóng người chắc là người trong đội.



Kỹ năng của thế giới này giống như cô nghĩ, không phải dựa theo nguyên tố mà là những kỹ năng kỳ lạ.



Lúc đầu nhóm zombie không có kỹ năng gì cả, thế nhưng một tháng trước đám Zombie lên cấp đã có kỹ năng. 



Nhưng nguyên chủ có khả năng biến thành zombie.



Nguyên chủ gọi kỹ năng của mình là kính tượng hóa.



Dù đồ vật gì bị thấu kính chiếu vào cũng có thể sao chép ra được. 



Như những con zombie bị sao chép trước đây.



Zombie sao chép có sức chiến đấu nhưng chúng nó không có thực thể.



Cho nên kỹ năng này có thể sao chép được thức ăn nhưng không thể ăn. 



Vật phẩm được sao chép cũng không thể sử dụng.



Lợi ích lớn nhất là có thể sao chép con người, tăng sức chiến đấu.



Ban đầu nguyên chủ chỉ có thể triệu hồi mười khối thấu kính, hiện tại có thể triệu hồi ra năm mươi khối thấu kính. 



“Grừ!”



Zombie nhìn đống thịt trước mặt Minh Thù.



“Đi ra, không được!” Giọng Minh Thù hơi yếu: “Ta muốn ăn thức ăn con người, không phải cái này.” 



Zombie ấm ức lấy cục thịt về.



Trẫm cũng ấm ức lắm mà!



Mạt thế đã gần một năm, thức ăn trong thành phố không còn lại bao nhiêu, muốn tìm vật tư phải dựa vào may mắn và thực lực. 



Hiển nhiên Minh Thù không may mắn lắm, cô đi hai con đường, ngay cả một mẩu bánh mì cũng không thấy.



“Đùng đùng đùng!”



Đột nhiên tiếng súng vang trong đêm tối. 



Những con zombie bên cạnh cô nghe thấy tiếng động, có chút xao động.



Minh Thù từ trên xe nhảy xuống.




Có thể làm cho đám zombie đứng im như vậy.



Vua zombie trong truyền thuyết? 



-



“Ọe...”



Minh Thù dựa vào sô pha cũ cảm thấy buồn nôn, may mà không ói ra thức ăn. 



“Grừ!” Đám Zombie vây quanh cô, hình như không rõ tại sao vua phải hành hạ mình như thế.



Minh Thù phất tay: “Đừng làm phiền ta.”



Ăn món ăn ưa thích còn khó hơn đánh nhau. 



Thi thể gian nan.



Trẫm phải đổi nhà ăn! Quá tệ! Quá tệ!



[... Nhìn tiểu yêu tinh đánh nhau rồi tỉnh táo đi.] Hài Hòa Hiệu lanh lẹ phát cảnh tiểu yêu tinh đánh lộn. 



Minh Thù: “...” Báo nguy! Tên này truyền bá video khiếm nhã! Ngươi còn có mật mã sao?



[Gần đây đề xuất khá hài hòa.]



Minh Thù: “...” Ngươi hài hòa cái con khỉ, còn dám nói mình hài hòa không biết xấu hổ. 



[...]



"Rào rào..."



Tiếng động chói tai từ phía bên cạnh truyền tới, một con zombie nhỏ đang dùng móng tay cào cửa xe. 



“Con nhà ai.” Minh Thù ngồi xuống, người vốn đã khó chịu lúc này còn khó chịu hơn.



Một con zombie nữ bên cạnh thoát ra kéo zombie nhỏ lui về phía sau. Zombie nhỏ không quá cam tâm tình nguyện rống.



“Grừ!” 



“Xong chưa, kêu cái gì.” Hơn nửa đêm ầm ĩ mấy con zombie khác phải làm sao.



Zombie câm như hến.



Không phải là bọn hắn. 



Minh Thù cũng phát hiện không phải là tiếng của bọn họ mà ở trước mặt phố, tiếng động từ xa đến gần tạo thành tiếng bước chân dồn dập.



Nhưng vào lúc này, trên phố xuất hiện rất nhiều zombie, mà người bị đuổi theo cũng là bốn người ban nãy đưa thức ăn cho Minh Thù.