Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 854 : Kỷ nguyên tinh hệ (32)

Ngày đăng: 03:10 20/04/20


Vào đêm, cả tinh cầu chỉ có một chỗ có lửa sáng.



Lạc Yến co chân, nửa người dựa vào khối nham thạch, ngón tay gõ đầu gối, hứng thú liếc nhìn Minh Thù: "Tôi rất ngạc nhiên, vì sao cô thích hắn?”



"Người nào?" 



"Cô biết tôi nói người nào." Lạc Yến nói.



Minh Thù ngẩng đầu nhìn hắn một cái: "Cậu đem đồ trả lại cho tôi, nói không chừng tôi sẽ nói cho cậu biết."



“Đồ đó thực sự không ở chỗ của tôi.” Lạc Yến nhún vai: "Trước đây không phải cô hỏi qua rồi sao.” 



Nghĩ đến lần trước, Lạc Yến hơi ớn lạnh.



“Lần gặp mặt sau, cậu có thể lén đem tới.” Minh Thù cười: "Làm giao dịch, tôi miễn cưỡng tin chuyện cậu nói tôi là nhân vật hư cấu."



“Vốn dĩ cô là vậy.” Lạc Yến lộ ra một nụ cười quái dị: “Rốt cuộc cô chưa bao giờ hoài nghi qua tôi sao? Sao cô bất đồng như thế...” 



"Bịch..."



Cái trán đột nhiên đau nhức, Lạc Yến lấy tay sờ sờ đầu cánh tay toàn là máu.



Hắn tức giận nói: "Nói không lại thì đánh người." 



“Hết cách rồi, nhân vật hư cấu tâm tình không ổn định, cái này không trách tôi được, chỉ có thể trách mọi người lúc sáng tạo tôi không dụng tâm." Giọng của Minh Thù mang theo ý cười, nhưng mà hiện tại Lạc Yến chỉ muốn đánh chết cô.



“Ha ha...” Lạc Yến thuận tay xoa xoa máu trên trán, cười nhẹ hai tiếng: “Thú vị đấy.”



-



Lúc Kỷ Niên đến, Lạc Yến toàn thân đều không tốt, vết máu đều thấy được.



Minh Thù lại hoàn chỉnh ngồi một bên.



Kỷ Niên từ bên cạnh hắn đi qua, Lạc Yến đưa tay níu hắn lại, hắn không nói chuyện chỉ lộ ra một bộ mặt kỳ quái. 



Kỷ Niên túm quần áo của mình, ôm chặt Minh Thù trong lòng, đáy lòng trống rỗng ấm áp lên.



Một lát sau Minh Thù dang tay vỗ vỗ phía sau hắn.



"Ôi, tình cảm hai người thật kiên cố." Lạc Yến lên tiếng cắt đứt hình ảnh đó: “Thật là làm cho người khác đố kỵ.” 



"Câm miệng!" Kỷ Niên rống một tiếng với Lạc Yến.



Lạc Yến kỳ quái: "Kỷ Niên à, tôi là cậu nhỏ của cậu đấy."



“...” Cậu nhỏ cái đầu ngươi! 




Lão tử không bằng đồ ăn sao? 



Kỷ Niên tức đến mức run cầm cập, tức giận hơn cả lúc nãy thấy cô ở chung với Lạc Yến.



Vợ mình không thể đánh!



Giận chỉ có thể hôn thôi! 



Kỷ Niên vô cùng tủi thân, ôm Minh Thù hôn thật lâu.



Minh Thù giãy dụa, hắn lại càng dùng sức, cô không thể làm gì khác hơn là ngừng giãy dụa tùy ý để Kỷ Niên hôn tới hôn lui.



Minh Thù thuận tiện kéo che dấu Hài Hòa Hiệu. 



[Ký chủ, số lần ngươi che đậy tôi càng ngày càng nhiều.] Hài Hòa Hiệu có chút bất mãn oán giận.



Không thích hợp cho thiếu nhi nhìn thấy.



[... ] Các ngươi hiện tại không phải là không thích hợp cho thiếu nhi sao? 



Cho ký chủ một chút âm nhạc phù hợp hoàn cảnh đi.



“A...” Kỷ Niên đau đớn trên môi có vết máu thấm ra, hắn mở to ánh mắt đang mê man nhìn Minh Thù.



Ý gì vậy? 



Minh Thù cũng bị Hài Hòa Hiệu dọa sợ.



Nó đột nhiên thả tiểu yêu tinh đánh lộn.



"Hôn lâu như vậy, được rồi đó!" Minh Thù bình tĩnh đẩy hắn ra. 



"Hôn vợ thế nào cũng không đủ." Kỷ Niên lại hôn một cái: “Vợ nhớ anh không?”



“Muốn anh chết.”



"Dục tiên dục tử?" Kỷ Niên đột nhiên lái xe: “Vậy phải phối hợp vợ mới được." 



Minh Thù cong mày: “Kỷ thiếu gia càng ngày càng không biết xấu hổ rồi.”



Kỷ Niên thâm tình nói: “Biết vợ là tốt rồi.”



Minh Thù liếc mắt nhìn hắn: “Anh chưa uống thuốc sao?” 



Kỷ Niên: “...” Lão tử đây không phải là sợ cô bị Lạc Yến, con yêu tinh kia dụ dỗ chạy mất sao?