Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 859 : Kiếm phá thương khung (1)

Ngày đăng: 03:11 20/04/20


#Ma tu đầu đề: Thất Nguyệt một lời không hợp thuận tay làm giả.#



"Yêu nữ, mau giao Hy Tà ra đây, nếu không... đừng trách bọn ta không khách khí!"



"Yêu nữ ngươi không còn đường lui rồi, giao Hy Tà ra sẽ tha cho ngươi con đường sống." 



Minh Thù vừa mở mắt đã bị hét đến ù cả tai.



Nàng lúc này ngồi xếp bằng trong một sơn động, cửa sơn động tràn ngập khói đen vừa hay ngăn chặn cửa động lại.



Người bên ngoài mở miệng là kêu yêu nữ vô cùng hăng say. 



Trừ từ này ra, xuất hiện nhiều nhất chính là Hy Tà.



Hy Tà là cái gì?



Ăn được không? 



Bên người nàng ngay cả một bóng ma cũng không có, hơn nữa thân thể còn rất khó chịu chắc là bị thương.



Nàng mặc một chiếc váy màu lửa đỏ, trên váy có khá nhiều vết rách vô cùng chật vật.



Ôi! cảm thấy đói. 



Minh Thù sờ vào bụng, tìm ở trên người một vòng, ngay cả một cái bánh bao cũng không tìm được.



Bên ngoài có ánh sáng hiện lên, có người tấn công cửa hang.



Khói đen bên ngoài cửa động bắt đầu không ổn định, lúc nào cũng có thể bị công phá. 



Bây giờ việc cấp bách là rời khỏi nơi này.



Minh Thù lôi thú nhỏ ra.



"Làm việc." 



Thú nhỏ rung rung lông có chút mê mang mở mắt ra.



Linh khí thật là nồng đậm…



Mắt thú nhỏ lập tức sáng ngời. 



Nhưng chợt bò quay lại không đi tiếp.



Lại sai bảo ta.



Thú cũng muốn có mặt mũi. 



"Ngoan nào." Minh Thù sờ đầu nó: "Một bàn Mãn Hán toàn tịch."



Thú nhỏ xoay người, đùa nghịch cái bụng lưu manh của mình.



Nói không đi là không đi. 



Đừng nói một bàn Mãn Hán toàn tịch, nếu như là mười bàn… vậy nó đi ngay.
Quá khinh người! 



Có lẽ nàng ta thực sự không mang theo Hy Tà, có nên giết chết nàng ta hay không!



"Phập!"



Kiếm trên tay đột nhiên nặng hẳn lên, Minh Thù tự mình nhào vào mũi kiếm. Mũi kiếm đâm vào ngực nàng máu tươi tràn ra, áo màu đỏ càng thêm đỏ sẫm. 



Khuôn mặt tươi cười của nữ nhân khắc sâu vào đáy mắt.



Chỉ trong chớp mắt như một vết máu.



-



Vạt áo màu đỏ phất qua cỏ dại từ từ hướng về phía trước rời đi, mặt trời lặn về tây tạo nên một tầng ánh sáng bao quanh thân thể nàng.



Mấy người trên mặt đất thở phì phò trợn to mắt nhìn theo nàng rời đi.



Sao có thể… 



Đáng sợ như vậy.



Ở phần này nữ chính giả tên là Phương Vãn, từ nhỏ bái nhập Vô Cực kiếm tông là đệ tử quan môn của trưởng lão Vô Cực kiếm tông.



Vì ở Vô Cực kiếm tông rất ít nữ nhân, thiên phú của nàng lại cực cao cho nên ở kiếm tông Phương Vãn cực kỳ được yêu chiều. 



Từ chưởng môn đến các sư huynh sư đệ.



Vì vậy tính tình Phương Vãn cực kỳ kiêu căng.



Mãi đến khi vào một năm kiếm tông thu đệ tử mới nữ chính liền xuất hiện. 



Nữ chính xuất hiện phá vỡ địa vị của Phương Vãn tại kiếm tông, những ưu ái của sư huynh sư đệ chuyển sang nữ chính.



Mà nàng ta trước kia quen tùy hứng, đột nhiên trong mắt các sư huynh sư đệ biến thành không hiểu chuyện.



Người nàng thích cũng quay sang thiên vị nữ chính. Vì vậy Phương Vãn bắt đầu tự tìm đường chết, nàng tự sát. 



Nhưng sau khi chết nàng ta lại không chết, nàng trọng sinh.



Trọng sinh đến thời điểm nữ chính vừa mới nhập môn, có điều nàng đã không còn là đệ tử được tông môn cưng chiều, mà là trọng sinh lên người một đệ tử mới cũng tên là Phương Vãn. Cũng giống như nữ chính là đệ tử mới nhập môn.



Mà nàng trước kia vốn tồn tại, sau khi sống lại cũng không tồn tại nữa, tông môn không có một Phương Vãn được cưng chiều. 



Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng được trọng sinh một lần Phương Vãn tất nhiên muốn nắm lấy cơ hội này.



Phương Vãn vốn rất thông minh, nữ chính hiền lành, nàng liền so với nữ chính hiền lành hơn.



Cộng thêm việc nàng biết một số việc sau này mới xảy ra, mỗi lần đều đoạt được đồ tốt trước nữ chính hoặc là cứu được người của tông môn. 



Phương Vãn phản công thành công trở thành niềm tự hào của tông môn, mà nữ chính vì bỏ lỡ mất bàn tay vàng còn bị Phương Vãn năm lần bảy lượt hãm hại, dẫn đến thời gian nàng ở tông môn cũng không dễ dàng vượt qua.



Kết quả cuối cùng cũng không tốt lắm.