Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 863 : Kiếm phá thương khung (5)

Ngày đăng: 03:11 20/04/20


Minh Thù rơi xuống một cái cây, cô chưa kịp đứng dậy thì phía trên đã có một bóng đen rơi xuống. Phía trên có bóng đen rơi xuống, một con rắn to lớn rơi trúng người cô suýt chút nữa là đập gãy thắt lưng cô rồi.



Từ trên cây trượt xuống thuận tiện kéo cả con rắn rơi xuống.



Khẩu phần ăn đây rồi! 



Không thể để mất!



Cô nhìn xung quanh, không thấy người nào của Vô Cực kiếm tông, thậm chí đến cả một viên đá rơi xuống cũng không thấy.



Nơi này có chút kỳ quái. 



Lúc này, cô đang đứng trong một rừng cây. Cây cối ở đây rất tươi tốt nhưng lại không cao, khoảng cách giữa vị trí các cây dường như là như nhau.



Mặt đất trải một con đường bạch ngọc nhỏ.



Bạch ngọc? 



Minh Thù ngồi xổm xuống xem xét đúng là bạch ngọc, hơn nữa còn là bạch ngọc có chứa linh khí.



Bạch ngọc trong mắt người tu chân không đáng giá, nhưng bạch ngọc có mang linh khí lại rất giá trị. 



Xa xỉ thật đấy! 



Trẫm đây chính là gặp nhà giàu mới nổi mà.



“Ngươi là ai?”



Giọng nói non nớt từ phía sau vang lên. Minh Thù quay đầu lại nhìn, một đứa bé mặc y phục màu xanh lục đứng trên con đường bạch ngọc. 



Đứa bé tóc búi hai bên, gương mặt mập mạp mang theo vẻ nghi ngờ.



“Đây là nơi nào vậy?” Minh Thù không trả lời mà hỏi lại.



“Đây là thế ngoại đào nguyên (1).” Đôi mắt tròn vo của đứa bé cong cong thành hình mặt trăng, vô cùng đáng yêu: “Ngươi là người từ bên ngoài vào đây sao?” 



“Làm sao ngươi biết ta là người từ bên ngoài vào đây?”



“Phía trên thường hay có đồ rơi xuống đây.” Đứa bé giải thích với giọng điệu như là lẽ tất nhiên.



“Những người cùng rơi xuống với ta đâu rồi?” 



“Có khả năng rơi ở nơi khác rồi, là bạn đồng hành của ngươi sao? Để ta tìm giúp ngươi nhé, nơi này rất rộng lớn đấy.”



Minh Thù chợt hiểu, vẫn là cùng bị rơi xuống chỉ là rơi xuống nơi khác nhau mà thôi.




“Đưa ta tới cái ao làm gì? Mở party chắc?” 



Party là cái gì chứ?



Tiểu yêu tinh không hiểu, hắn chỉ có thể nước mắt lưng tròng nói: “Đưa mấy người đẩy xuống ao, còn để làm gì... bọn ta cũng không biết nữa, bọn ta đều là bị bắt tới đây mà, hu hu hu.”



Tiểu yêu tinh khóc lóc kể lể, bọn chúng đều là yêu tinh vùng phụ cận bị cưỡng ép bắt tới đây, chờ người ở phía trên rơi xuống. 



Vì bọn chúng có thể biến thành hình dáng trẻ nhỏ, bộ dạng hiền lành nên những người rơi xuống sẽ không nghi ngờ.



Bọn chúng chỉ cần để họ uống một loại trà, sau đó sẽ có thể nhẹ nhàng ném bọn họ xuống dưới ao.



“Trong ao có gì? 



“Một... Một thanh kiếm.” Tiểu yêu tinh nói.



Kiếm sao?



Ở thế giới này, vũ khí của đa số mọi người là kiếm nên có nhiều kiếm cũng không phải là chuyện lạ lùng gì. 



Minh Thù ăn uống no nê, để cho tiểu yêu tinh dẫn mình đi xem thanh kiếm kia.



Tiểu yêu tinh không dám chống lại, một mạch đưa Minh Thù tới nơi có cái ao kia.



Ao bị vây trong một cái viện. 



Tiểu yêu tinh trước tiên ghé vào đầu tường phía bên trong xem xét, quay đầu lùi lại: “Chủ... Chủ nhân ở trong đó.”



Minh Thù cũng ghé đầu vào tường theo nó, trong viện có một người đầy yêu khí đang đứng đó.



Tên yêu khí đầy người này chỉ là hình ảnh mô tả, tên nam nhân này có chút chẳng rõ nam hay nữ, trên người mặc y phục rất mỏng, bước đi cũng lắc lắc eo thon nhưng mà ngực lại bằng phẳng. 



Hắn đang đi vòng quanh cái ao. Trong ao nổi lên một thanh kiếm màu đen.



Minh Thù cảm thấy lúc trước đã từng thấy trên tivi, đã gặp những kịch bản có liên quan đến đao kiếm. Những thanh kiếm đó đều là bị mắc kẹt, nếu không phải là khí phách xung trời thì chính là sát khí lăng nhân.



Thanh kiếm này thế mà lại trôi nổi lênh đênh trong ao, nhìn như có người tiện tay ném vào trong ao vậy. 



***



(1) Thế ngoại đào nguyên: là nơi biệt lập với thế giới bên ngoài, nơi không có tranh đua, ganh ghét, chỉ có thiên nhiên và những con người tránh xa thế gian.



(2) Ly Miêu: Gấu mèo thành tinh.