Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 94 : Thần Y Khuynh Thành (Hết)

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


"Hồi Tuyết?"



Thanh Trần hơi kinh ngạc, nàng và kẻ điên kia một tấc không rời, sao lại đến tìm mình?



"Sao nàng ta lại tới? Nàng ta đang ở đâu?"



"Hồi Tuyết cô nương, nhìn qua hình như bị thương, thuộc hạ an bài nàng ta ở Tây sương phòng. Vốn định chữa thương cho nàng trước, nhưng nàng khăng khăng muốn gặp ngài."



Thanh Trần vén chăn lên, đi xuống: "Khụ... Đi."



"Công tử, ngài..."



Lời định nói ra, hộ vệ nuốt trở về, lấy y phục bên cạnh, khoác lên người Thanh Trần.



Hồi Tuyết nằm trên giường, trên mặt đầy máu, hầu như không thấy rõ khuôn mặt của nàng.



Thanh Trần đi đến trước giường, trong lòng hơi kinh ngạc:



"Ngươi sao lại..." Biến thành thế này?



Kẻ điên kia không sao chứ?



Hồi Tuyết khó khăn lắm mới thấy người trước mặt, lục lọi trước ngực một hồi lâu, đưa cho hắn một bình sứ, dùng âm thanh nhỏ đến không thể nghe rõ nói:



"Tiểu thư bảo ta đưa tới cho ngươi, tiểu thư nói đã làm xong chuyện thỏa thuận với ngươi, ân oán thanh toán xong."



Bình sứ trong suốt, bên trong là chất lỏng màu đỏ, Thanh Trần nhìn chằm chằm bình sứ vài giây:



"Nàng ấy đâu?"



Hồi Tuyết lắc đầu, chống thân thể ngồi dậy, thở gấp nói:



"Thanh Trần công tử, bảo trọng."



"Nàng ấy ở nơi nào?"



Thanh Trần ấn người ngồi lại, trong giọng nói có vài phần vội vàng, không phát hiện được:



"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"



Kẻ điên đó lợi hại như vậy, cũng sẽ không gặp chuyện không may.



Thế nhưng, trong lòng hắn lại thấy lo lắng như thế...



Hồi Tuyết vốn không còn sức lực, đâu thể chống lại Thanh Trần.



Viền mắt nàng càng ngày càng hồng: "Tiểu thư..."



Sau khi Thanh Trần rời đi, Minh Thù có vẻ mục đích chỉ là ở sơn mạch Ma Phong ăn uống, nhưng càng ngày nàng càng đến gần nơi ở của rồng. Hồi Tuyết chỉ nhớ rõ hôm đó, Minh Thù tiến vào long tộc, Minh Thù mỉm cười dặn nàng và Lưu Phong nướng thịt ngon chờ mình trở lại.



Thế nhưng...
"Xuất phát."



Thanh Trần hạ màn xe xuống, ngồi trong xe ngựa.



Thời gian dường như bị tua nhanh, hình ảnh dừng lại ở sơn mạch Ma Phong.



Thanh Trần cởi áo lông cáo, một thân trang phục xa xỉ chậm rãi tiến vào rừng, hắn là màu sắc bắt mắt nhất trong một biển xanh lá.



Cuối cùng, Thanh Trần đứng ở nơi năm đó, nàng tiến vào long tộc. Hồi Tuyết và Lưu Phong còn đang đứng tại chỗ, nhìn có vẻ hai người chắc là đợi ở gần đó rất lâu.



"Thanh Trần công tử, ngài?"



Sau khi Hồi Tuyết hồi phục vết thương, liền trở lại nơi đây, cùng Lưu Phong nghĩ biện pháp tiến vào long tộc, nhưng tiến triển của bọn họ không được tốt.



"Nàng ấy chính là vào từ nơi này?" Thanh Trần hỏi.



"Ừ..."



Hồi Tuyết gật đầu, Lưu Phong mặt không biểu cảm nhìn Thanh Trần.



Thanh Trần vòng quanh chỗ đó hồi lâu: "Các ngươi không tìm được cách đi vào sao?"



Hồi Tuyết lắc đầu, tâm tình trầm xuống: "Ban đầu thông đạo là tiểu thư mở, chúng ta không biết, tiểu thư mở thông đạo như thế nào..."



Bọn họ biết thông đạo ngay trước mặt, nhưng bọn họ không biết cách mở ra.



Kết quả xông vào bị hàng phòng ngự bảo hộ thông đạo, đánh cho trọng thương.



Ban đầu, Thanh Trần cũng không có cách, ở bên ngoài đợi thêm một thời gian. Để tiết kiệm thời gian, lần thứ hai chuyển hình ảnh đến khi Thanh Trần đã mở thông đạo.



Hồi Tuyết và Lưu Phong muốn theo hắn đi vào nhưng bị hắn từ chối.



Thanh Trần bước vào thông đạo.



Bóng đen kéo đến, một lát sau chính là non xanh nước biếc, núi sông bao la hùng vĩ, phía trên là các loại rồng đang bay lượn.



Minh Thù chống cằm nhìn một hồi, ánh mắt tối lại vài giây, nàng phất tay: "Đóng đi."



Hài Hòa Hiệu ngay cả lý do cũng không hỏi, trực tiếp tắt đi, sau đó hiện ra tư liệu của Minh Thù.



Họ tên: Minh Thù



Giá trị thù hận: 14000



Nhiệm vụ nhánh: Hoàn thành.



Mới thêm có sáu ngàn giá trị thù hận. Quả nhiên, mở ra hệ thống thương thành chỉ là mơ mà thôi!



Đi đi đi đi, lập tức đến quán ăn thôi.