Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 934 : Thần thám thấy quỷ (14)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Ánh nắng ấm áp của buổi sớm mai khẽ luồn qua khung cửa sổ.



Những hạt bụi bay lơ lửng trong không khí.



Cố Tri nâng tay lên, cố che đi cảm giác chói mắt. 



Cảnh vật trong mắt cũng dần dần hiện ra rõ ràng hơn.



Đây là đâu vậy?



Trần nhà cũ nát vàng ố hoàn toàn không giống với phong cách trang trí xa hoa ở nhà hắn. 



Cố Tri bật dậy, chiếc giường không chịu nổi trọng lượng của hắn nên phát ra những âm thanh kỳ quái.



Hắn ôm chăn nhìn ngó xung quanh, cố gắng nhớ lại, hơi thở vẫn chưa ổn định.



"Lạch cạch..." 



Cố Tri nhìn về phía phát ra âm thanh mà sởn cả gai óc.



Căn phòng này không có cửa, chỉ có một tấm rèm trong suốt, nhìn thấy được phòng khách ở bên ngoài. Một bóng người đang đi tới đi lui ngoài đó.



Cố Tri bước xuống giường vén rèm đi ra ngoài. 



Sau khi thấy rõ khuôn mặt người đang đi lại kia, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.



"Tỉnh rồi à?"



Minh Thù đang dọn dẹp đống thùng, quay lại thì nhìn thấy Cố Tri. 



"Đêm qua..." Cố Tri ngập ngừng rồi nói tiếp: "Em không làm gì tôi đấy chứ?"



Minh Thù chống tay lên đống thùng: "Anh mong hay là không mong tôi đã làm gì với anh?"



Cố Tri bối rối không nói nên lời. 



Cô ấy dám lợi dụng lúc mình ngủ say không biết gì. Lỗ vốn lớn rồi!



Minh Thù vừa dọn dẹp đống thùng vừa nói: "Yên tâm đi, tôi còn cảm thấy chướng mắt khi nhìn thấy anh."



Chướng mắt? 



Cảm! Thấy! Chướng! Mắt!



Chướng mắt chỗ nào chứ? Hắn tự cảm thấy vóc dáng của mình có đến nỗi nào đâu!



Nhẫn nhịn một lúc, Cố Tri mới hỏi: "Nhà vệ sinh ở đâu vậy?" 



Minh Thù chỉ tay về một hướng.



Nhìn thấy nhà vệ sinh nhỏ như vậy, Cố Tri quả thật không muốn vào.



Hắn mở vòi nước rửa qua mặt, nhìn gương rồi vuốt nước trên mặt. 



Tên khốn Hà Nhân Niệm!



Đừng để cho lão tử thấy ngươi!



Nhưng tại sao cô ấy lại không muốn ngủ với mình. 



Cố tri vén áo lên ngắm mình trong gương. Vóc dáng mình cũng rất tuyệt đó chứ!



Thịt dâng đến tận miệng mà còn không ăn, cô ấy bị ngốc sao?



Cố Tri ở trong nhà vệ sinh suy nghĩ về cuộc đời một lúc rồi mới đi ra. 
Trước khi rời khỏi văn phòng, Cố Tri quét mắt quan sát xung quanh. Nơi đây quá cũ rồi, camera giám sát cũng rất ít. 



Hắn ngồi trên xe bấm một dãy số điện thoại.



"Mau điều tra giúp tôi mấy chữ ở trên cửa của văn phòng Thẩm Nguyệt Sự, có thông tin gì thì báo ngay cho tôi."



"Minh Thù tìm thấy Tiểu Bạch ở công viên thành phố." 



Tiểu Bạch vô cùng kích động, bay vài vòng xung quanh Minh Thù.



Minh Thù hỏi nó: "Ngươi có tâm nguyện gì không?"



Tiểu Bạch ngơ ngác hỏi lại: "Tâm nguyện?" 



"Đúng vậy, ta có thể giúp ngươi hoàn thành nó."



Cô phải xem thật kỹ ý đồ của cuộc chơi lần này.



Ngự Quỷ thuật... 



Rốt cuộc là muốn ám chỉ điều gì?



Liệu nó có liên quan đến vụ mất tích của cha nguyên chủ hay không.



"Thật sao?" Tiểu Bạch lí nhí hỏi lại. Sau khi nhìn thấy Minh Thù gật đầu, nó mới ngượng ngùng nói: "Tôi... Tôi muốn người tôi yêu biết rằng tôi thích anh ấy." 



Tiểu Bạch đưa cho Minh Thù địa chỉ nơi người đó ở.



"Nếu tôi giúp cô thổ lộ với hắn, có thể cô sẽ biến mất vĩnh viễn, cô có còn muốn thực hiện điều này nữa không?"



Tiểu Bạch ngạc nhiên một hồi rồi sau đó gật đầu một cách kiên định. 



"Được rồi."



Tại cổng trường đại học.



Minh thù gọi một cô gái xinh xắn lại và hỏi: "Cô có thể giúp tôi mời Dương Chu ra đây không?" 



Nhìn thấy Minh Thù cười dịu dàng, cô gái cảm thấy vô cùng bối rối, nhỏ giọng trả lời: "Dương học trưởng không có ở trong trường, bây giờ anh ta đang đi thực tập ở công ty rồi."



"Vậy cô có thể cho tôi biết chỗ anh ta thực tập được không?"



Cô gái híp mắt cười, không nỡ từ chối Minh Thù nên nói ra địa chỉ nơi Dương Chu thực tập. 



Minh Thù cám ơn cô ta rồi tìm đến địa chỉ được cho.



Đến nơi, cô ngước nhìn tên của tòa nhà.



Đây là công ty của Diêu gia mà! 



Đúng là nghiệt duyên!



Phiếu đổi đồ ăn vặt, ta tới đây.



"Xin chào, cô có cần giúp gì không ạ?" 



Lễ tân ngoài đại sảnh tương đối lễ phép chào Minh Thù.



"Tôi đến tìm phiếu ăn... À không, tìm Dương Chu." Minh Thù mỉm cười trả lời.



Lễ tân liền vẫy tay về một hướng: "Trợ lý Dương, có người đến tìm anh này." 



Vừa đúng lúc Dương Chu từ thang máy đi xuống. Đằng sau hắn còn xuất hiện thêm một cô gái trang điểm xinh đẹp. Người đẹp vừa bước ra thì lập tức bị một đám người vây quanh.