Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 940 : Thần thám thấy quỷ (20)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Minh Thù nói cái thai trong bụng người ta là thai đã chết, việc này dù là bất cứ người nào cũng sẽ nổi giận.



Còn chưa nói đó là đứa con duy nhất của con trai mới chết của thị trưởng.



Cái thai trong bụng của con dâu chính là cốt nhục của con ông ta. 



Sắc mặt thị trưởng cực kỳ không tốt, trừng mắt nhìn Minh Thù: "Cố vấn Thiên, xin hỏi lời cô mới vừa nói là có ý gì?"



Minh Thù đang cầm quả nho: “Ý trên mặt chữ.”



Thị trưởng: “...” 



"Cô ấy sẽ không nói lung tung, thị trưởng hay là nghe cô ấy giải thích xem thế nào đi.” Cố Tri lên tiếng nói giúp Minh Thù.



Chỉ một lúc không thấy cô.



Cô đã gây chuyện này cho lão tử! 



Khóa ở nhà luôn đi! 



Đáng giận!



"Không có gì để giải thích, mọi người không tin đi kiểm tra thì biết." Giải thích thật lãng phí thể lực, hơn nữa cô nói những người này cũng không tin, không bằng kiểm tra còn nhanh hơn. 



Cố Tri cũng không biết làm như thế nào để giảng hòa cho cô.



Đây quả thật là...



Thiếu đòn. 



Thế nhưng vợ mình mình cũng phải che chở.



Cố Tri chỉ có thể kiên trì, lôi kéo thị trưởng đi tới bên cạnh.



Thị trưởng nể mặt Cố Tri, không có lập tức truy cứu trách nhiệm của Minh Thù, thế nhưng kết quả kiểm tra không có vấn đề thì ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy. 



“Cô xác định sao?"



Trên đường đi bệnh viện, Cố Tri rất không yên lòng hỏi.



Minh Thù hỏi ngược lại: "Anh tin tưởng tôi không?" 



Cố Tri không chút nghĩ ngợi nói: "Tôi đương nhiên tin tưởng em."



Dù vợ mình nói thế giới thế nào đi nữa hắn cũng tin tưởng.



Nếu không... Làm sao theo đuổi vợ? 



Theo đuổi vợ phải có giác ngộ.



"Vậy không được rồi."



Minh Thù cầm mấy quả nho còn dư lại trong tay, vươn tay đưa cho Cố Tri. 



Cố Tri: “...”



Vợ cho hắn ăn đồ?



Ngón tay Minh Thù chạm vào cánh môi hắn, Cố Tri ngậm một cái. 



Thế nhưng hàm răng cắn một quả nho, trong khoảng khắc vị nho tản ra khắp họng.



Chua xót...
Linh hồn lộ ra một ánh mắt đắc ý châm chọc, tiếp tục bò về phía trước.



Một giây kế tiếp, tiếng rít chói tai vang lên.



Ánh đèn của phòng phẫu thuật bắt đầu lóe lên, tia sáng chói chang. 



Nhiệt độ bốn phía chợt giảm xuống



Ngay cả Cố Tri cũng cảm giác được.



Hệ thống của hắn bắt đầu đổi đạo cụ, lúc này đã thấy cái hồn bị Minh Thù đạp. 



Cố Tri: “...”



Thế giới này thật sự có quỷ.



Vợ cũng quá bạo lực!  



Minh Thù ngồi xổm xuống, nhìn cái hồn bị dẫm kia: "Là ngươi hại chết đứa bé kia?"



Nguyên chủ có nhận thức sai lệch về quỷ của thế giới này.



Quỷ của thế giới này, rõ ràng có thể hại người. 



Linh hồn giùng giằng, trong miệng phát ra tiếng kêu la thảm thiết, ánh mắt độc ác trừng Minh Thù.



Minh Thù cầm dao phẫu thuật đâm nó: “Đang hỏi ngươi đó, kêu cái gì vậy?”



“Ê a...” 



“Nói tiếng người."



"Ê a!"



"... " 



Cố Tri: "..." Vợ à, tên này rõ ràng không biết nói tiếng người mà!



Minh Thù phiền muộn lấy một viên kẹo từ trong túi ra, cái hồn này chết lúc mười tháng không biết nói tiếng người cũng không có gì kỳ lạ.



Vậy làm sao giao lưu? 



Trẫm không biết nói tiếng quỷ!



Cô kéo cái ga giường bên cạnh, đắp lên thân của cái hồn, kéo cái chân nó đứng dậy.



Cố Tri lui về phía sau một bước. 



Minh Thù nhìn hắn, Cố Tri giả bộ như không biết gì: "Em làm cái gì đấy?"



Minh Thù cố ý kéo cái hồn đến trước mặt hắn, Cố Tri và cái hồn mắt lớn trừng mắt nhỏ tức giận đè nén sự xúc động xuống.



Cái hồn không bị trói tới gần Cố Tri, nó vươn tay muốn ôm Cố Tri. 



Cố Tri: “...” Dám phá thiết lập của lão tử, lão tử băm tay ngươi.



Linh hồn thở hổn hển tiếp tục dang tay.



Minh Thù đột nhiên vung mạnh qua bên cạnh, cái hồn đập trên bàn mổ "ê a" hét thảm một tiếng. 



Đèn phòng phẫu thuật càng sáng hơn.