Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 952 : Thần thám thấy quỷ (32)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Diêu Doanh tìm được nơi Minh Thù nói, chân trời đã rạng sáng, trời đất phủ sương trắng.



Cô ta liếc mắt liền thấy ông Diêu bị cây mây kỳ lạ quấn lấy treo trên đó, sương mù bay lượn mờ ảo, rất quái dị.



Toàn thân Diêu Doanh run lên, lửa giận và lo lắng len vào đầu, tim đập thình thịch không ngừng. 



Cô ta vội vàng chạy đến chỗ ông Diêu.



“Ba… Ba, ba tỉnh lại đi, ba sao rồi?”



Cây mây ở trên cao, cách mặt đất khá xa, trong lúc nhất thời Diêu Doanh không tìm được cách thả ông Diêu xuống. 



Ông Diêu bị treo lâu như vậy, miệng lưỡi khô khốc, mất đi ý thức.



Nghe thấy âm thanh, ông ta chật vật mở mắt ra.



“Doanh… Doanh Doanh…” Ý thức ông Diêu chợt bừng tỉnh: “Đi mau, nhanh, đi tìm chú hai con…” 



“Đến chậm như vậy, tôi còn tưởng rằng cô không đến chứ.”



Giọng nói thanh thúy truyền đến từ bên cạnh, Diêu Doanh chợt nhìn sang, Minh Thù một mình đi ra từ trong màn sương sớm.



Cả người cô bị màn sương bao phủ, huyền ảo không chân thật lại tự dưng khiến người ta cảm thấy áp lực, không dám nhìn thẳng về phía đó. 



Diêu Doanh chắn ngang trước mặt ông Diêu: “Cô đừng tới đây…”



Ông Diêu bảo cô ta đi.



“Cha, con sẽ không bỏ cha lại.” Diêu Doanh vẻ mặt kiên định. 



Không thể không nói ông Diêu và Diêu Doanh đều rất quan tâm đối phương.



Đây chính là sự khác biệt giữa con mình và con nhà người khác.



Khiến cho người khác nhà tan cửa nát, vẫn còn có lương tri phụ từ tử hiếu. 



Người như thế…



Xứng đáng chỉ là bia đỡ đạn.



Ừm… Bữa sáng của sơn trang sắp bắt đầu rồi chứ? 



Xem ra cần phải nhanh chóng kết thúc.



Minh Thù xoa xoa cổ tay, nheo mắt cười đi về phía Diêu Doanh.



Diêu Doanh có quỷ hỗ trợ cũng không phải là đối thủ của Minh Thù, càng chưa nói lúc này lại không có quỷ hỗ trợ. 



Cô ta chỉ không nghĩ ra vì sao cô gái này lại nhiệt tình đối với chuyện đánh mình như thế.



Đầu óc cô ta có vấn đề sao?



“Thiên Tuế, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!” Nhìn con gái mình bị đánh, ông Diêu tức đến căng mắt. 



“Vừa đúng lúc, có lẽ thị trưởng sẽ không bỏ qua cho ông.” Minh Thù gọi điện thoại cho thị trưởng ngay trước mặt ông Diêu.



Lão Bì sai khiến ma quỷ giết người.



Nhưng người chỉ đạo thực sự phía sau lại là ông Diêu. 




Cả đêm à, chà chà… 



“Hắn? Cũng tạm được…”



Hà Nhân Niệm: “…”



Hà Nhân Niệm sợ hãi nhìn về phía Cố Tri, cô ấy có ý gì? Lẽ nào tối hôm qua không ở cùng cậu? 



Cố Tri lộ ra một nụ cười âm trầm.



Hà Nhân Niệm lập tức rụt cổ lại, cúi đầu húp cháo.



Chị gái lợi hại đấy. 



Minh Thù ăn xong liền trở về ngủ bù.



Đương nhiên Cố Tri phải theo, có điều Minh Thù quá mệt, Cố Tri cũng không nỡ lòng quấy rầy cô, ôm cô ngủ chờ tới trưa.



Thời gian hoạt động sau đó, ánh mắt Hà Nhân Niệm thỉnh thoảng bay về phía Minh Thù và Cố Tri. 



Vì Diêu Doanh không ở đây cho nên không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.



Hàng Tử Thần đến tìm Minh Thù mấy lần.



Mỗi lần Hàng Tử Thần tìm đến cô, Cố Tri cố ý về vào buổi tối, kiểu vô cùng ngoan ngoãn, Minh Thù thực sự không chịu nổi, làm phiền cô yêu thích đồ ăn vặt. 



Dạy dỗ một trận cuối cùng cũng không dám tái phạm nữa.







Trở lại thành phố, Cố Tri liền nhận được vụ án, bên phía Minh Thù cũng không rảnh rỗi, mỗi người đều làm việc của mình. 



Về chuyện kết hôn, Cố Tri không nhắc lại nữa.



Nhưng Minh Thù luôn cảm thấy hắn đang có kế hoạch gì đó.



Mỗi ngày trở về đều sợ nhìn thấy hắn phá hủy cả cái nhà này. 



Hôm nay Minh Thù mới xong một khách hàng, nhận được điện thoại của cô bé lần trước.



Cô bé hẹn gặp Minh Thù.



Vụ án đã kết thúc, trước đây chỉ là cảnh sát chưa điều tra kỹ càng, vụ án này thực sự cần phải điều tra kỹ, thực ra rất nhiều sơ hở. 



Cha cô bé là tòng phạm, cũng bị kết án.



Hiện giờ người giám hộ của cô bé là người thân bên nhà mẹ, những thứ cha cô bé để lại cũng đủ để cô bé không phải lo cơm áo.



Kết thúc vụ án này, Minh Thù trở về thì nghe Cố Tri nói biệt thự mà cô muốn đào lên đã được mua lại rồi, có thể đào bất cứ lúc nào. 



Minh Thù thu xếp thời gian đến đào hài cốt của lão quỷ kia.



Rồi lại chôn cất, lập bia theo yêu cầu của lão quỷ đó.



Rõ ràng là không có con cháu gì, cũng không biết ông ta cần phải chôn cất lập bia làm gì, trăm năm sau không phải cũng vẫn bị san bằng như vậy ư. 



Tức đến mức lão quỷ suýt nữa thì đánh chết cô.