Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 965 : Minh chủ chỉ giáo (10)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Trác công tử bị đánh bay, rớt trúng sạp hàng trên phố, sột soạt một lúc mới rơi xuống đất, ở trong đống hàng không thấy động đậy.



Minh Thù đặt cây chùy xuống đất, giữ cây chùy gọi: “Bánh Bao, Bánh Bao, Bánh Bao...”



Thật là hao tổn sức lực. 



Cây chùy này nặng quá...



“Minh chủ, sao vậy?”



“Bánh Bao.” 



“Minh chủ, tôi đây.”



“Ăn bánh bao!”



Bánh Bao: “…” Cho nên rốt cuộc sao hắn lại có cái danh hiệu này chứ? 



Bánh bao đi bên cạnh tìm bánh bao cho minh chủ, Minh Thù vừa gặm, vừa nhìn Kim thiếu gia đổi đồ ăn vặt bên kia còn chưa có giải quyết.



“Ngươi ổn không đó?” Minh Thù la lớn về phía Kim thiếu gia: “Một nữ nhân cũng không đối phó được.”



Kim thiếu gia trừng mắt liếc Minh Thù, hai tay nắm thành quyền, hét lớn một tiếng tiến về phía Khương Linh. 



Kim thiếu gia cậy vào sức mạnh, Khương Linh phòng bị không chắc hoàn toàn bị đánh bay, rơi xuống chỗ Trác công tử làm bạn với hắn.



“Hừm!”



Kim thiếu gia vung ống tay áo, thả lỏng hai tay ra. 



Người hầu run rẩy lấy chiến bào vàng lóng lánh của hắn để lên thân thể hắn, bộ dạng rất giống hoàng đế đăng cơ.



Minh Thù liếc mắt nhìn Khương Linh bên đó, mỉm cười nói: “Chuyện ngày hôm nay đều do ta gây ra, ngươi có gì không hài lòng trực tiếp tìm ta.”



Hận ta đi, trẫm không ngại. 



Khương Linh che ngực được Trác công tử đỡ lên, ánh mắt đầy lạnh lẽo như đánh nhau ở giữa không trung với Minh Thù, đùng đùng giao chiến.



Sắc mặt Trác công tử rất khó coi, hắn nhớ sau khi hắn trở thành đệ nhất kiếm khách, chưa thua ai hơn nữa lại thua thảm hại thế này.



Bánh bao: “…” 



Minh chủ điên rồi sao?



Việc hôm nay sao lại là minh chủ gây ra chứ!



Rõ ràng chính là bọn họ không nhường đường rồi đánh nhau, sao lại liên quan đến chúng ta nhỉ! 



Minh chủ không muốn làm lớn chuyện.



Kim thiếu gia nhìn Minh Thù, minh chủ này thật không ngờ lại giúp mình, mọi lỗi lầm đều nhận hết lên người.



Kim thiếu gia cảm thấy bản thân có chút không hiểu chuyện. 




“Minh chủ, Phi Hổ môn sắp xếp...”



Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Bánh Bao nhìn tình cảnh trong phòng, đứng đơ người ở cửa. 



Không khí dường như ngưng lại.



“... Kỳ lạ, sao minh chủ không ở trong phòng, nhất định là đi tìm đầu bếp rồi.” Bánh Bao lẩm bẩm lui ra, đóng cửa phòng lại.



Đóng cửa xong, Bánh Bao vỗ ngực thở dốc. 



Ai bảo ngươi không gõ cửa!



Ai bảo ngươi nhanh tay! 



Hù chết ta mà. 



Lẽ nào đây chính là nguyên nhân minh chủ và Trác công tử hủy hôn ước?



Trong phòng.



Minh Thù đè tay Dung Ly lại, ngăn động tác của hắn, buông hắn ra đứng lên: “Đi hỏi đầu bếp điểm tâm đã làm xong chưa.” 



Dung Ly nằm trên giường chớp mắt: “Minh chủ...”



“Làm sao, chút chuyện này cũng không làm được? Muốn ta đưa ngươi lên bàn thờ mà thờ sao?”



Dung Ly tay chân luống cuống đứng lên: “Ta đi ngay đây.” 



Hắn mở cửa phòng ra, Bánh Bao còn đứng ở ngoài.



Hai người nhìn nhau, Dung Ly cúi đầu xuống nhanh chóng đi vào nhà bếp.



Bánh Bao lắc mình vào phòng. 



“Minh chủ... Cái đó...” Ánh mắt Bánh Bao chạy loạn: “Bên Phi Hổ môn sắp xếp ba ngày sau nghị sự với các môn phái, bảo thuộc hạ tới hỏi minh chủ, có ý kiến gì không.”



“Không có.”



“Vậy thuộc hạ đi báo lại.” Bánh Bao lui ra bên ngoài. 



“Đứng lại.”



“…” Tiêu rồi.



Bánh Bao quay lại, vuốt vuốt cằm hỏi: “Minh... minh chủ, còn có gì căn dặn?” 



“Vừa rồi ngươi đã nhìn thấy gì?”



Bánh Bao đưa tay lên thề: “Thuộc hạ cái gì cũng không thấy.”



Minh Thù cười híp mắt: “Lui xuống đi.”