Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 971 : Minh chủ chỉ giáo (16)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Rõ ràng tên nam nhân che mặt này đã bị đánh trọng thương, bây giờ còn có thể đánh nhau với giáo chủ.



Người này hồi phục nhanh quá chứ nhỉ?



Hay là người này không phải là người hôm nay bị nàng đánh? 



Minh Thù quan sát một lát nữa, phát hiện giáo chủ rõ ràng không sử dụng toàn lực.



Hơn nữa cố ý để nam nhân che mặt đánh trúng một chưởng.



"Phụt..." 



Máu tươi từ trong miệng giáo chủ phun ra, tư thế giả, biểu cảm giả...



Còn có thể giả thêm chút nào nữa không?



Tựa như nam nhân che mặt còn muốn động thủ, thế nhưng một giây kế tiếp liền dừng lại, đột nhiên nhảy lên đạp lên ngọn cây bên bờ sông, nhảy vụt vài cái biến mất trong màn đêm. 



"Giáo chủ!"



"Giáo chủ người không sao chứ!"



"Giáo chủ người thế nào rồi!" 



Đệ tử Ma giáo từ dưới cầu chạy lên, hỏi han giáo chủ ân cần.



Giáo chủ phất tay: "Không có việc gì, giải tán đi."



"Giáo chủ..." Đệ tử Ma giáo kêu đến tang thương, giống như giáo chủ bọn họ sắp lên trời vậy. 



"Không chết được." Giáo chủ tức giận: "Tất cả giải tán."



Đệ tử Ma giáo nhìn mắt nhau, thực sự giải tán.



Trên cầu yên tĩnh lại, Minh Thù nhếch khóe môi nhìn sang: "Ma giáo các ngươi nội bộ tranh chấp?" 



"Không phải." Giáo chủ cầm tay áo lau máu trên mép: "Thù riêng, nhưng hắn muốn cướp vị trí của ta là sự thật."



"Vậy vì sao ngươi không giết hắn?" Còn giả mù sa mưa làm như vậy.



"Sách lược hiểu hay không." Giáo chủ nói một tiếng. 



Minh Thù nheo mắt: "Sách lược hèn hạ vô sỉ?"



Giả bộ bị thương làm cho địch hiểu lầm, biện pháp này giống y đúc lần trước người nam nhân che mặt đánh với Trác công tử.



Hèn gì đều xuất thân từ Ma giáo. 



"Đúng vậy, thủ đoạn mà danh môn chính phái các người chẳng bao giờ dùng." Giáo chủ kỳ quái.



"Này, ngươi đi đâu vậy, chờ ta một chút. Ta nói chuyện với ngươi đó, có phải bị ta nói trúng rồi hay không, thẹn quá hóa giận sao?" Giáo chủ đuổi theo Minh Thù.



Giáo chủ hấp ta hấp tấp đi theo Minh Thù. 



Lúc bọn họ đi chưa được bao lâu, một bóng người chạy lên cầu.



Khương Linh ngắm nhìn bốn phía, kỳ quái... Tại sao không có ai?



Mặt đất trơn trượt, đôi mắt nàng quan sát xung quanh, đã tới trễ sao? 
"Đám Ma giáo kia thật súc sinh, không có nhân tính! Đừng cho ta bắt được bọn họ..."



"Bọn họ còn cướp thần kiếm đi!" Đây là trọng điểm.



Thần kiếm bị cướp, đệ tử bị giết. 



Cho nên đám người kia mới tức giận như thế, mỗi người đều tuyên bố muốn tiêu diệt Ma giáo.



Giáo chủ - giả trang thành người hầu phủ minh chủ: "..."



Minh Thù cũng nhìn về phía giáo chủ. 



Khóe miệng giáo chủ giật một cái, hạ giọng: "Ta nào có thời gian tới nơi này, ngươi đừng giống đám người ngu ngốc này nói xấu ta!"



Không biết tại sao hắn cảm thấy vị cô nương này khác với những nhân sĩ chính phái hắn tiếp xúc qua.



Không nông cạn như vậy... 



Một lời không hợp liền chụp mũ cho Ma giáo.



Minh Thù cúi đầu tiếp tục ăn bánh trôi.



Giáo chủ: "..." 



Giáo chủ cầm cành cây đâm Minh Thù: "Ngươi dẫn ta qua xem đi."



Hắn lại muốn nhìn xem là ai vu oan giá họa cho hắn.



“Tự đi đi.” 



"Ta tự đi còn có thể trở về sao?" Giáo chủ tức giận.



Đám người kia còn không lột da rút xương của hắn, rồi đem đi chiên dầu sao?



Minh Thù không động đậy. 



"Mời ngươi ăn đồ!" Giáo chủ xuất chiêu.



Minh Thù lập tức nhấc chân đi về phía bên kia, làm cho giáo chủ trong chốc lát không phản ứng kịp, đợi Minh Thù đi được một đoạn hắn liền chạy theo sau.



"Minh chủ..." 



"Minh chủ."



Giọng nói liên tiếp vang lên.



Giáo chủ cố gắng giảm cảm giác tồn tại xuống. 



Đợi khi tới gần thi thể, Minh Thù không ăn cái gì nhưng cũng không làm cái gì cứ như vậy nhìn.



Hiện trường hơi quái dị.



Giáo chủ: "..." 



Giáo chủ giả bộ hành lễ với Minh Thù, sau đó trong sự chứng kiến của mọi người, ngồi chồm hổm xuống kiểm tra thi thể.



Mọi người tưởng là lệnh của Minh Thù, đương nhiên không ai ngăn cản.