Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 99 : Công Chúa Trấn Quốc (5)

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Minh Thù trở lại hoàng cung đã là buổi chiều, Thần Thiên Từ và người của hoàng đế cũng đang chờ nàng, nàng vừa xuất hiện đã bị đám người tiền hô hậu ủng (*) đưa về Thần Thiên Từ.



Thần Thiên Từ ở phía bắc hoàng cung, vài tòa cung điện cực kỳ đẹp đẽ, nối dài thành một mảng, ở đó có chiếc cầu nhỏ bắc ngang, hành lang khúc khuỷu, tựa bồng lai tiên cảnh. Bên ngoài, trồng hàng trúc xanh, bên trong nó đều là địa bàn Thần Thiên Từ.



"Tiểu Từ đã trở về rồi à, không sao chứ?"



Minh Thù vừa vào Thần Thiên Từ, được một lão nhân gương mặt hiền lành nghênh đón.



"Không sao cả." Minh Thù lắc đầu.



Lão nhân này là Từ chủ đương nhiệm của Thần Thiên Từ, có thể nói nguyên chủ là do một tay ông dạy dỗ trưởng thành, nói là nửa cha cũng không quá.



Nhưng bởi vì thân phận nguyên chủ, lão đầu không dám coi thường nguyên chủ.



"Không sao là tốt rồi."



Lão nhân vỗ vỗ vai Minh Thù, dẫn nàng vào bên trong Thần Thiên Từ:



"Lần ngoài ý muốn này, bệ hạ sẽ cho ngươi công đạo, ngươi ở bên ngoài chịu khổ sẽ không chịu thiệt."



Minh Thù vểnh môi cười cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Làm người lo lắng."



Lão nhân than thở: "Tất cả mọi người rất lo lắng cho ngươi. Được rồi, ta nghe nói là Hoài Vương hộ tống ngươi về?"



"Ừm, coi như vậy đi."



"Tại sao, ngươi gặp được Hoài Vương?"



"Nửa đường gặp phải."



"Chuyện này ngươi đừng nhúng tay vào, ta sẽ nghĩ cách cho ngươi, sau này đừng cùng qua lại với Hoài Vương nữa, biết không?"



Lão nhân nghiêm túc dặn dò Minh Thù.



Đương kim bệ hạ nghi ngờ Hoài Vương, tiểu Từ qua lại với hắn không ổn. Nếu như, hắn là con của bệ hạ thì còn dễ nói, nhưng hắn lại là huynh đệ bệ hạ, lỡ đâu xảy ra chuyện gì, thật không hay.



Hơn nữa, Hoài Vương làm sao lại vừa khéo như vậy, gặp được Tiểu Từ?



Có lẽ là hắn có âm mưu, phải để tiểu Từ cách xa Hoài Vương một chút thì tốt hơn.



Lão nhân lại căn dặn Minh Thù hai câu, cho người đưa nàng về phòng nghỉ ngơi.



Lúc đi ngang qua một đại điện, thấy tiểu nha đầu lúc trước đang quỳ gối trong đại điện, Minh Thù hỏi người bên cạnh:



"Nàng ta đang làm gì?"



"Bẩm công chúa, Tri Kỳ bị phạt."
"Công chúa, công chúa, người chậm một chút." 



"Hoàng thúc đã trở về, huynh ấy ở đâu?"



Cô nương xinh xắn, vui sướng chạy vào trong, cung nữ ở phía sau lo sợ căn dặn.



Cung nữ thoáng nhìn qua Minh Thù đứng ở phía trước, nhanh chân ngăn cản công chúa nhà mình, thận trọng nhắc nhở:



"Công chúa, Trấn Quốc công chúa ở đây."



Người này là Vinh Hoa công chúa đương triều, bởi vì nguyên chủ được phong Trấn Quốc công chúa, phẩm cấp cao hơn nàng một bậc, vị này vẫn luôn không vừa mắt với nguyên chủ.



"Nàng ta ở đây thì thế nào, còn muốn bản công chúa hành lễ với nàng ta sao?"



Vinh Hoa công chúa xem thường, kiêu ngạo liếc nhìn Minh Thù: "Còn không phải là ỷ vào Thần Thiên Từ sao? Nếu không có Thần Thiên Từ, nàng ta là cái gì?"



"Sao lại không chết ở bên ngoài luôn đi."



Vinh Hoa công chúa lại không cam lòng nói thầm.



Minh Thù nhếch miệng nói: "Vinh Hoa công chúa còn chưa chết, sao ta có thể chết được."



Vinh Hoa công chúa bị dọa giật mình, rõ ràng nàng nói nhỏ như vậy...



Nàng khẽ cắn môi dưới, sau mấy giây mới hừ lạnh một tiếng, chạy chậm qua từ bên người Minh Thù.



Ngày hôm nay, không chấp nhặt với nàng ta.



Cung nữ khẩn trương hành lễ với Minh Thù, sau đó đuổi theo Vinh Hoa công chúa đi vào.



"Chát!"



Âm thanh vang lên ở cửa điện.



Tiếp theo, chính là âm thanh rống giận sắc nhọn của Vinh Hoa công chúa:



"Ngươi dám đánh ta, bắt hắn lại cho ta."



Ở cửa điện, có một thân ảnh loạng choạng chạy ra, Vinh Hoa nâng váy đuổi theo, khí thế hung hăn chỉ vào hắn, dường như muốn mắng hắn, nhưng ánh mắt vừa nhìn thấy nhiều người, lập tức nén lại nói:



"Thái tử ca ca, ngày hôm nay ngươi lại không uống thuốc sao? Vinh Hoa mang cho ngươi."



***



(*) Tiền hô hậu ủng: Tả cảnh vua quan đi, có đoàn người đi trước dẹp đường, theo sau hộ vệ, uy nghi.