Hỉ Doanh Môn

Chương 153 : Canh bổ

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Edit: Thảo My



Cung Viễn Khoa cho Cung Viễn Hòa nhìn một quyển sách nhỏ, năm nào tháng nào lúc nào, Cung Nhị phu nhân thông qua Thiệu gia mua cái gì, tốn bao nhiêu bạc, cho Cung Trung Tố đưa bấy nhiêu bạc, tu sửa phòng tốn bao nhiêu, phía trên đều thật sự rõ ràng. Hiển nhiên chính là một quyển sổ sách chi tiêu chi tiết rõ ràng, bên cạnh còn ghi chú rõ năm đó viện của Cung Nhị phu nhân mua vật với giá cả bình thường. Có rất nhiều, chênh lệch giá gấp vài lần. Cung Viễn Khoa chỉ cho Cung Viễn Hòa nhìn qua sơ sơ một lần, liền nhanh chóng thu hồi, không nói nhiều một câu liền cáo từ rời đi. Cung Viễn Hòa cười nói với Minh Phỉ: "Chu di nương không biết chữ. Chữ phía trên lúc trước là Nhị muội, phía sau đều là Tam đệ, từ ngày tháng nhìn lên, ước chừng là từ lúc Tam đệ chín tuổi bắt đầu tiếp nhận ghi chép. Hài tử này, khó trách phụ thân muốn để hắn đến trong cửa hàng, quả nhiên là một năng thủ* ghi chép tính toán sổ sách. Nàng đừng nhìn hắn bình thường hiền như khúc gỗ, nói đến những thứ này thì rõ ràng đâu ra đấy, trong mắt ta, hắn có năng lực hơn Nhị đệ, Tứ đệ rất nhiều."



* năng thủ: tay thiện nghệ



Minh Phỉ nhớ tới Hàm Nhị thông phòng xinh đẹp đó: "Tại sao hắn nhỏ như vậy, đã có một thông phòng lớn? Thông phòng không ở lại trong phòng hắn, sao cuối cùng hầu hạ trong phòng Chu di nương?"



Cung Viễn Hòa trầm mặc chốc lát, nói: "Có loại phương pháp có thể làm nam tử vô tự (không có con nối dõng), một loại trong đó, là ở lúc hắn rất nhỏ, chuyện mới vừa thông thái, thì cho hắn nữ nhân xinh đẹp. Tham luyến nữ sắc, phương diện kia càng siêng năng, con nối dòng càng mỏng manh, thậm chí có thể không có, dù là có, cũng có thể sống không lâu. Mặc dù ban ngày Hàm Nhị ở nơi đó của Chu di nương, buổi tối vẫn trở về."



Ngoại trừ bên ngoài đánh chết, có một loại phương thức khác loại trừ người không phải nhi tử thân sinh? Làm hắn trầm mê nữ sắc. Khoét rỗng thân thể hắn, thành một phế nhân? Minh Phỉ tự mơ mộng, khó trách Cung Viễn Khoa ra năm không thể đọc sách tốt, thì ra là tâm tư đều đã đặt đến phương diện kia. Liền hỏi: "Phụ thân chẳng lẽ cũng không hỏi qua?"



Cung Viễn Hòa cau mày nói: "Hắn thời gian dài không ở nhà, thẩm nương lại giúp đỡ che giấu, Chu di nương cũng rất lợi hại. Dược thiện có thể hại người cũng có thể cứu người, Hàm Nhị ở bên ngoài là người của thẩm nương, trên thực tế đã sớm thành người của Chu di nương."



Ý tứ này nói là, chiêu này của Cung Nhị phu nhân thất bại. Nguyên lai do Cung Viễn Hòa có quá nhiều thủ đoạn thực chiến, Minh Phỉ kéo Cung Viễn Hòa, nửa nói đùa nửa nói thật: "Còn chàng, thông phòng của chàng đâu? Không phải là hai người? Hay là hơn?" Không thể nào Cung Viễn Khoa đều đã có, người đại ca như hắn còn không có chứ?



"Nàng xem rồi giống không?" Cung Viễn Hòa liếc nàng một cái, kéo chăn che đầu nàng: "Nàng quá rỗi rãnh phải không? Ngủ."


Minh Phỉ cười nói: "Đi theo Kim Trâm học, đánh không tốt, làm chuyện cười cho muội muội." Cái gọi là điêu khó (xảo quyệt khó khăn), là muốn bị người xảo quyệt thật sự cho rằng việc khó, khó chịu hơn nữa, vậy mới gọi làm khó dễ. Nếu nàng học được xem sổ sách, quản lý sổ sách, chính mình tính sổ lợi hại, tương lai trong tay chính là có nhiều cửa hàng và điền địa hơn nữa, nàng có năng lực sợ người nào? Gảy bàn tính sao, ưu nhã không ưu nhã, Cung Viễn Khoa không quan tâm, nàng cũng không quan tâm, chủ nghĩa thực dụng cao nhất.



Cung Nhị phu nhân nghe thanh âm bàn tính rung động đùng đoàng, ngược lại không bình tĩnh, nhỏ giọng nói với Cung Tịnh Kỳ: "Ngươi nói bảo nàng quy tắc sổ sách, tính sổ, nàng giống cái dáng này, một ngày có thể dễ dàng làm hết đến mười bản, có bao nhiêu có thể bị nàng tính? Hơn nữa càng đến đoạn sau, ta càng sợ nàng làm ra cái gì." Mặc dù những thứ sổ sách kia đều lau sạch, nhưng mà không loại trừ bị nhân vật lợi hại nhìn ra được nguy hiểm. Cung Tịnh Kỳ cười: "Mẫu thân lo lắng cái gì? Mấy ngày nữa ngài hãy nói nàng gảy bàn tính nhao nhao làm ngài mệt, cho nàng ở phòng thu chi bên kia làm một gian phòng, gọi nàng đi nơi đó ngồi tính. Sau đó......" Nàng phục ở trên lỗ tai Cung Nhị phu nhân nhẹ nhàng nói mấy câu.



Cung Nhị phu nhân mừng rỡ: "Đúng nha, ta đây là hồ đồ ta làm sao lại không nghĩ đến cái này."



Minh Phỉ làm đến giờ Dậu mới buông sổ sách trong tay xuống trở về chuẩn bị cơm tối, rửa mặt đổi y phục, phân phó dưới bếp làm cơm tối, tự cầm thuốc sáp Chu di nương đưa cho đến xem, nhưng mà là một tấm giấy vay nợ có người vay tiền Cung Nhị phu nhân, tổng cộng hai ngàn lượng bạc, người lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên giấy) gọi Chu Cương. Minh Phỉ cẩn thận mang giấy vay nợ khóa kỹ, tính toán đợi sau khi Cung Viễn Hòa trở lại lại nói.



Ai ngờ Cung Viễn Hòa lại không về nhà đúng hạn, lại là Tẩy Bình báo lại: "Đại gia mời mấy người bằng hữu đi Xan Hà Hiên, Tiết tổng quản cũng đi theo. Thỉnh buổi tối nãi nãi chuẩn bị canh giải rượu nhiều một chút, không cần chờ hắn, ngủ lại là được."



Minh Phỉ đuổi Tẩy Bình đi, để cho người bày cơm. Hoa ma ma mất hứng: "Đại gia suốt ngày chạy bên ngoài nhà cuối cùng, đây bao lâu không ở nhà ăn cơm tối rồi hả? Thích uống rượu về nhà cùng nãi nãi uống xoàng mấy ly chẳng lẽ không được?"



Minh Phỉ cười nói: "Ma ma, từ trước đến nay hắn thích kết giao, bằng hữu nhiều, thường hẹn cùng đi ra ngoài uống rượu ăn cơm nói chuyện cũng là bình thường."



Hoa ma ma cũng biết phương diện này nam nhân là không quản được, cũng không thể quản, trong lòng vẫn không cao hứng: "Hắn bận rộn nữa, cũng nên rút ra chút thời gian bồi ngươi đi."



Minh Phỉ cười không nói, Hoa ma ma mới thu tức, nói: "Hôm nay ngươi không ở nhà, phu nhân cho người tới đây, nói là Tứ Tiểu Thư phải xuất giá, có chuyện muốn cùng ngươi thương lượng, mời mấy ngày nay ngươi có rảnh rỗi đi qua một chuyến."