Hỉ Doanh Môn
Chương 184 : Điên rồi
Ngày đăng: 15:12 18/04/20
Edit: Thu Lệ
Mọi chuyện xong, Cung Viễn Hòa ở Xan Hà hiên mở tiệc chiêu đãi nhóm người Hồng tri phủ, Vương lão gia tử và Tiết Đại cữu. Thiệu đại gia nghe nói có ăn, hơn nữa còn cùng ăn với Tri Phủ Đại Nhân, cũng không quan tâm đến sống chết của muội tử nhà mình, để Thiệu đại nãi nãi ở lại Cung gia, hấp ta hấp tấp đi theo mọi người.
Minh Phỉ phân phó Tiết Minh Quý mời các chưởng quỹ các quản sự đi ra ăn cơm trước, còn bản thân nàng trợ giúp Trần thị cùng Thiệu đại nãi nãi đến thăm Cung Nhị phu nhân. Chưa tới An Nhàn đường, xa xa đã nghe thấy tiếng mắng chửi của Cung Nhị phu nhân. Chu di nương tóc tai bù xù, trên mặt bị cào mấy vết máu nhìn thấy mà hoảng, đang ôm đầu vai ngồi ở dưới hành lang cúi đầu suy nghĩ gì đó, thấy mấy người tới liền đứng dậy tiến lên, trên mặt nặn ra nụ cười làm bộ đáng thương.
Trần thị thở dài nói: "Sao Di nương không đi xuống chải đầu rửa mặt, bôi chút thuốc? Cẩn thận lưu lại vết sẹo cũng không đẹp."
Ánh mắt của Chu di nương buồn bã, nhỏ một giọt lệ: "Tạ phu nhân quan tâm. Nhưng dáng vẻ của phu nhân ta thế này, để cho người khác sao yên tâm được chứ?"
Thiệu đại nãi nãi the thé nói: "Ngươi đã lo lắng thì tại sao không vào trong hầu hạ mà ở đây lười nhác làm gì?"
Chu di nương sờ soạng vết thương trên mặt, nhỏ giọng nói: "Phu nhân nhà ta nhìn thấy ta là phiền lòng." Ngay sau đó quay đầu lại thông truyền: "Phu nhân, Thái Phu Nhân, cữu nãi nãi và Đại nãi nãi tới thăm ngài."
Cung Nhị phu nhân lạnh lùng nói: "Nàng ta tới làm gì? Bảo nàng ta đi đi! Lúc này nàng ta vừa lòng đẹp ý rồi chứ, nuôi một tiểu yêu tinh để quấy nhiễu nhà cửa, sau khi tới nhà ta không có một ngày sống dễ chịu, tang môn tinh!"
Trần thị giận dữ, kéo Minh Phỉ xoay người rời đi, lớn tiếng nói: "Loại người thất đức này không xứng để chúng ta lui tới với nàng ta!"
Ngày hôm sau quả nhiên đã mời đại phu, Tiết Đại cữu cũng đưa Linh Chi qua, Cung Nhị phu nhân dưỡng bệnh mấy ngày lại mạnh như rồng như hổ. Tính lại sổ sách một lần, phát hiện trong kho trống không, trơ mắt nhìn cửa Nguyệt Lượng biến thành tường rào, từ này không qua được nữa, hết mắng Cung Viễn Trật rồi lại khóc, Chu di nương khổ sở khuyên ngăn, ngay sau đó lại thả tinh lực vào việc đòi nợ nhà mẹ đẻ.
Thiệu gia đã ăn thịt béo vào trong miệng đâu dễ gì phun ra? Dĩ nhiên là khóc than ăn vạ với bà ta, bà ta tức giận đùng đùng đến ồn ào mấy lần, Thiệu Lão phu nhân liền bị bệnh, Thiệu đại nãi nãi đi truyền bá khắp nơi, nói người điên này không vâng lời bất hiếu, mạnh mẽ khiến thân mẫu mình tức giận đến phát bệnh. Cung Nhị phu nhân giận đến thiếu chút nữa hộc máu, lại tới cửa, người gác cổng d/đ"l;q;d lại không chịu cho bà ta đi vào, còn có một đám trẻ con chạy tới cầm tảng đá đập xe ngựa của bà ta, đuổi theo kêu "Kẻ điên, kẻ điên", làm cho mặt mũi bà ta mất sạch, không thể không ảo não trở về nhà, sau khi về nhà liền tức giận nằm trên giường, ngày đêm suy nghĩ phải thế nào mới có thể thu thập ca tẩu không biết xấu hổ này của mình để lấy bạc về.
Chỉ khổ nổi không tìm được đối tượng bàn bạc, lại không dám tùy tiện ra cửa, liền kêu Cung Tịnh Kỳ đến thương lượng. Nhưng Cung Tịnh Kỳ có kinh nghiệm dạy dỗ lần trước, cũng không dám nghĩ kế lung tung cho bà ta, chẳng qua chỉ hỏi thâm ân oán giữa bà ta và Thiệu gia, nhưng cũng không dám khuyên bảo, thời gian còn lại đều trốn trong phòng thêu đồ cưới.
Trong lúc Cung Nhị phu nhân vẫn đang moi hết ruột gan ra để suy nghĩ làm thế nào lấy tiền về thì có chuyện kỳ lạ lại xảy ra.
Không biết tại sao, chuyện bà ta và nhà mẹ đẻ xào xáo, tẩu tẩu chỉ trích bà ta bất hiếu lại truyền đến lỗ tai Tô gia cách đây một trăm dặm. Lão thái thái Tô gia lập tức sai người đến hỏi, ngụ ý là nếu quả thật như thế thì Tô gia bọn họ không dám thú nữ nhi của một người không có hiếu đạo như vậy về làm thê. Người tới trừ hỏi cái này ra còn hỏi thăm Cung Nhị phu nhân có phải thật điên rồi hay không, lại hỏi mẫu thân điên rồi thì nữ nhi có thể cũng điên theo không?
Sao Cung Nhị phu nhân có thể chịu thiệt thòi? Chỉ nói là truyền nhầm. Trang phục lộng lẫy gặp người tới, chứng minh bà ta thật sự không điên, lúc trước nhìn còn tạm, người tới nửa tin nửa ngờ rời đi, lúc đi ngay cả tiền thưởng cũng không nhận.
Cung Tịnh Kỳ cảm thấy đại sự không ổn, bị sợ đến khóc mãi, Cung Viễn Trật đi cầu Cung Viễn Hòa. Cung Viễn Hòa ra mặt, tùy ý tìm một tên lưu manh ngắt nhéo một đối tượng trong cửa hàng Cung gia sanh sự, lúc này mới tung tin lấy cớ trả thù kéo đến nha môn đánh mười mấy hèo. Minh Phỉ lại nhờ quan hệ với nhà Chu đồng tri mời người đến chào hỏi Thiệu đại nãi nãi, không cho phép tung tin sinh sự, lại đặc biệt đi gặp lão thái thái Tô gia giải thích rõ chuyện này, mới xem như tạm thời giải quyết chuyện Tô gia. Chuyện này truyền đi, mọi người đều nói phu thê Minh Phỉ phúc hậu hiểu chuyện, thương cảm đệ muội.
Chuyện này mới vừa chấm dứt, không biết Cung Nhị phu nhân nghe ai nói chuyện này có người cố ý giở trò, mục đích là muốn phá hư hôn sự của Cung Tịnh Kỳ, liền hung hăng khí thế sai người trong nhà điều tra kỹ, kết quả tra ra không chỉ một kết luận, nói Chu di nương đã từng oán trách bà ta không chịu đồng ý hôn sự Phương gia, tuy ngoài miệng không nói nhưng bà ta lại ghi tạc mối thù này trên người Chu di nương.