Hỉ Doanh Môn
Chương 216 : Giật dây
Ngày đăng: 15:12 18/04/20
Editor: Trịnh Phương.
Trần Đại phu nhân dẫn Minh Phỉ ra ngoài, nói xin lỗi: "Ngoại tổ mẫu lớn tuổi, tính khí cũng càng trở nên cổ quái. Nếu lời vừa rồi có chỗ nào không đúng, mong rằng ngươi nể mặt mẫu thân mình, không so đo với nàng."
Minh Phỉ cười nói: "Đại thẩm nói đùa, ta chỉ sợ lời nói của ta không đúng, chọc ngoại tổ mẫu nhà ngài mất hứng."
Trần Đại phu nhân hé miệng cười cười: "Không sao." Rồi lại hỏi Minh Phỉ: "Ta nhớ là ngươi còn có một tiểu muội muội, Minh Ngọc, năm nay sắp mười hai tuổi rồi nhỉ? Đã hứa gả với ai chưa?"
Trong lòng Minh Phỉ thầm nhủ, cái này có phải là muốn làm mai cho Minh Ngọc không? Chỉ mong đối phương không nên tùy tiện mở miệng, nếu không thành lại đắc tội với người khác, liền cười nói: "Nàng còn nhỏ tuổi, phía trên còn có Ngũ muội muội. Lại bởi vì ca ca ta không tự lượng sức, có lòng dạ muốn tìm một người đặc biệt tốt cho nàng, cho nên tuy mẫu thân vẫn hỏi thăm cho nàng, nhưng vẫn chưa tìm được người thích hợp."
"Ngươi quá khiêm tốn, nha đầu Minh Ngọc không tệ, nên xứng với một người đặc biệt tốt." Mắt Trần Đại phu nhân vòng vo mấy vòng, cười nói: "Ngày mai ngươi muốn tới Thôi gia? Chúng ta có thể đi cùng nhau không?"
Minh Phỉ có chút do dự: " Thẩm thẩm cùng mấy biểu tẩu ở Tiết gia cũng muốn đi. Ta sợ là....." Tuy Tiết gia là một hộ lớn ở Minh phủ, nhưng không ai làm quan, chỉ sợ Trần gia không muốn lui tới cùng Tiết gia, ở chung một chỗ nhìn nhau không vừa mắt, ngược lại không tốt.
Trần Đại phu nhân cười nói: "Là Tiết gia ở thành nam đúng không? Ta cùng lão thái thái và mấy thiếu phu nhân nhà họ đều là chỗ quen biết. Khi An gia chúng ta mới tới nơi này, đã được nhà họ chăm sóc nhiều, ở chung rất vui vẻ." Lại tán dương Tiết cữu mẫu là một người có thể diện, mấy thiếu phu nhân đều là người phóng khoáng.
Minh Phỉ thở phào nhẹ nhõm: "Vậy ngày mai chúng ta tới đây gọi các ngươi?" DßĐ(L [email protected]Đ
Trần Đại phu nhân nói: "Không cần, ngươi xem, đầu phố của Thôi gia có một Vạn Hoa lâu, chúng ta gặp nhau ở chỗ đó. Mặc kệ là ai tới trước, cũng có thể uống trà chờ đợi, không gặp không về."
Ngày thứ hai, Minh Phỉ cùng đám người Tiết cữu mẫu, Tiếu thị quả thật ngồi trong nhã gian của Vạn Hoa lâu chờ Trần phu nhân cùng Trần Đại phu nhân đến. Trần phu nhân thấy đám người Tiết cữu mẫu, mặc dù vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng cũng không có làm ra bộ dạng lỗ mũi hướng lên trời, đám người Tiết cữu mẫu tất nhiên không kiêu ngạo không tự ti, Minh Phỉ liền tin lời của Trần Đại phu nhân.
Trương thị nhẹ nhàng kéo Minh Phỉ, ý bảo nàng nhìn phụ nhân ăn mặc lịch sự, tao nhã chỉnh tề có tuổi không quá khác biệt so với Trần phu nhân đang đứng sau lưng Trần Đại phu nhân: "Ngươi quen người nọ sao? Nàng vừa nhìn thấy ngươi, liền len lén quan sát ngươi."
Minh Phỉ nghiêm túc nhìn mấy lần, lắc đầu nhẹ giọng nói: "Không biết."
Trần Đại phu nhân đã ân cần giới thiệu: "Ai nha, ta vậy mà quên giới thiệu, đây là đệ tức của mẫu gia ta. Lần này tới Minh phủ học với cháu ta, ta sợ một mình nàng ở nhà nhàm chán, liền dẫn nàng cùng đi ra ngoài tham gia náo nhiệt." Mẫu gia của Trần Đại phu nhân họ Thang, nàng chỉ có một đệ đệ, không cần hỏi, đây chính là Thang đại phu nhân rồi. D_đ&l€[email protected]đ
Thang đại phu nhân tiến lên mỉm cười chào hỏi mọi người, lời nói văn nhã, cử chỉ đoan trang lễ độ, rất được mọi người yêu thích.
Tiết cữu mẫu nhìn sắc trời một chút, nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi."
Mọi người cùng nhau xuống lầu, đang muốn lên xe, chợt nghe thấy một giọng nói vui sướng của một nam tử trẻ tuổi: "Nãi nãi, mẫu thân, sao mọi người lại ở đây?" Bên cạnh là một thiếu niên mặc áo bào màu trứng muối, trong tay đang cầm quyển sách.
Minh Phỉ vừa nhìn mặt thiếu niên này hai cái, rũ lông mi xuống, liền nhận ra là nhi tử của Trần Đại phu nhân, người giành Hỉ Phúc với nàng, còn lưu lại nhiều dấu chân trên người nàng, Trần Tới. Trần Tới lại không nhận ra nàng, chỉ cười nói với Thang đại phu nhân: ", Thịnh đệ là một mọt sách, thấy sách thì cái gì cũng quên."
"Ai cho con tùy ý bỏ mặc đệ đệ như vậy?" Trần Đại phu nhân không vui trừng mắt liếc hắn một cái, lại liếc qua Minh Phỉ, khiến Minh Phỉ không giải thích được. Cho đến lúc sau đó, một thiếu niên thanh tú văn nhã mặc một cái áo lụa trắng ngọc phấn bước ra từ thư viện bên cạnh, Trần Đại phu nhân lại trịnh trọng hướng giới thiệu với mọi người đây là chất nhi (cháu trai) Thang Thịnh của nàng, năm nay 16 tuổi, ở đây chờ kì thi Hương sang năm, trong lời nói rất có ý tán dương đối với chất nhi này, Minh Phỉ mới chợt hiểu ý tứ của Trần Đại phu nhân.