Hỉ Doanh Môn
Chương 246 : Định xuống
Ngày đăng: 15:13 18/04/20
Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Đợi nghi thức tế tổ hoàn thành xong, từ Từ Đường ra ngoài, đã là giữa đêm. Đêm khuya trời giá rét, trong từ đường lại không đốt lò, Minh Phỉ lạnh đến phát run, Cung Viễn Hòa dứt khoát mở áo choàng của mình ra, quấn nàng vào bên trong, ôm lấy nàng đi trở về, nhỏ giọng giận trách: "Tại sao không mặc nhiều một chút?"
Minh Phỉ dán chặt vào hắn, cảm thụ hơi ấm từ trên người hắn truyền tới, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, nhỏ giọng cười nói: "Ta cố ý. Biết ngay chàng sẽ như vậy."
Cung Viễn Hòa không tiếng động cười một tiếng, âm thầm ngắt ở trên eo nàng một cái, sau khi ngắt xong không bỏ được, lại thuận theo ở trên mông nhỏ nhô lên của nàng xoa nhẹ mấy cái.
Minh Phỉ trở tay ngắt hắn một cái, nhỏ giọng nói: "Không được lộn xộn!"
Cung Viễn Hòa cười hắc hắc không ngừng.
Đến cửa thuỳ hoa, Hoa ma ma dẫn Đan Hà cùng mấy tiểu nha hoàn mới vào đốt đèn lồng tiến lên đón, cười nói: "Đại gia và nãi nãi lạnh lắm rồi đây? Dưới bếp làm hoành thánh thịt dê, trước tiên ăn một chén cho ấm rồi nghỉ ngơi như thế nào?"
Làm ầm ĩ một buổi, cũng cảm thấy đói bụng, Minh Phỉ gật đầu một cái: "Bưng lên đây đi. Biểu tiểu thư và tiểu Biểu thiếu gia Lục gia đều an trí xong?"
Hoa ma ma cười nói: "Bởi vì đi đường mệt mỏi, sau khi ăn cơm xong đã nghĩ ngơi rồi ạ. Nói là sáng mai lại đến cảm tạ nãi nãi."
Minh Phỉ nhìn lướt qua mấy tiểu nha hoàn đi theo sau lưng Hoa ma ma lạnh đến co đầu rúc cổ, cười nói: "Đêm đã khuya, sao còn chưa cho các nàng đi ngủ?"
Hoa ma ma nghiêm túc nói: "Đang là thời điểm học quy củ, lúc này không để cho các nàng học tốt quy củ, tương lai sao có thể được! Cho dù không thể làm chuyện lớn gì, cũng phải ở một bên nhìn, học theo."
Nếu đã giao cho bà ấy dạy dỗ, thì mình không thể can thiệp quá nhiều. Minh Phỉ khẽ mỉm cười: "Trời lạnh, mọi người vất vả rồi, đều ăn một chén hoành thánh thịt dê rồi đi ngủ đi, ngủ lại trên người cũng ấm hơn."
Mấy nữ hài tử hì hì cười rộ lên, Hoa ma ma trừng mắt: "Còn không mau tạ ơn đại gia và nãi nãi? Các ngươi rơi vào trong ổ phúc rồi, gặp được đại gia và nãi nãi tâm địa tốt, phải tích phúc, biết không? Nếu ai dám lười biếng phá hư quy củ, xem ta như thế nào trừng trị các ngươi!"
Lông mi thật dài của Minh Phỉ khẽ run lên, mang theo một chút mơ màng mở mắt ra, duỗi lưng một cái, ôm lấy cổ của hắn, cười nói: "Mở mắt có thể nhìn thấy chàng, thật tốt."
Cung Viễn Hòa cười một tiếng: "Ta cho là không phải mở mắt có thể nhìn thấy ta, mà là có ta cùng ngủ với nàng thật tốt." Hắn xấu xa nhướng khóe miệng lên, "Ta có được hay không? Nàng có thích hay không?"
Nghĩ đến nhiệt tình và phóng đãng của hắn đêm qua, mặt của Minh Phỉ có chút nóng lên, vùi mặt vào trong ngực hắn không nói lời nào. Cung Viễn Hòa bị hơi thở của nàng làm cho ngứa ngáy: "Nói hay không? Không nói không buông tha cho nàng."
Nàng nhất quyết không nói, xem hắn có thể làm gì? Nam nhân đắc ý vênh váo. Minh Phỉ nhếch khóe miệng lên, nàng rất thích cuộc sống bây giờ, mặc dù chuyện khó khăn rất nhiều, nhưng có hắn ở bên cạnh, chuyện phiền lòng thế nào cũng sẽ không nhiểu hơn chuyện hạnh phúc.
Hoa ma ma ở bên ngoài nghe tiếng động, lập tức chỉ huy mọi người bưng nước, bày cơm.
Ăn điểm tâm xong, Minh Phỉ để cho những người khác trong phòng lui ra, chỉ để lại Hoa ma ma ở một bên phục vụ, thương lượng với Cung Viễn Hòa: "Ta cho Bạch Lộ và Đan Hà chọn người, một là đại hỏa kế cửa hàng tơ lụa – La Triêu Định, một là nhi tử của chưỡng quỹ cửa hàng hương liệu - Hàn Minh. Chàng cảm thấy hai người đó như thế nào?"
Cung Viễn Hòa nói: "Là Tiết Minh Quý chọn à?"
Minh Phỉ gật đầu: "Hai người nhìn qua cũng không tệ lắm."
Cung Viễn Hòa cũng không thèm để ý: "Hắn làm việc từ trước đến giờ đều ổn thỏa, nếu nàng cảm thấy không tệ, thì định xuống thôi."
Minh Phỉ cười nhìn Hoa ma ma: "Đan Hà có chút ngây thơ hồn nhiên, có chút u mê, ta thấy La Triêu Định khoan hậu, cũng biết nói chuyện, hai người họ tương đối thích hợp; còn Bạch Lộ, bộp chộp khinh suất, nên phối với người cẩn thận tỉ mỉ, quyết định Hàn Minh đi."
Hoa ma ma được lệnh, cười nói: "Nô tỳ phải đi nói với các nàng ngay." Con gái lớn không thể giữ lại, sớm định ra một chút, cũng dễ an tâm làm việc.
Hoa ma ma mới ra khỏi cửa viện, đã nhìn thấy khách mới tới hôm qua - Biểu tiểu thư Lục gia trong tay dắt Sơn nhi, đại ma ma - Lưu ma ma đi theo phía sau người nọ, chầm chậm đi tới bên này, vội vàng xoay người lại đi bẩm báo: "Đại gia, nãi nãi, Lục biểu tiểu thư đã tới."