Hỉ Doanh Môn
Chương 258 : Kế nữ
Ngày đăng: 15:13 18/04/20
Editor: Trịnh Phương_
Bị Thôi Cát Cát một lời nói trúng chân tướng sự thật, trong lòng Viên Mai Nhi thầm hận, lại không chịu thừa nhận ở trước mặt Minh Phỉ, liền cố cười nói: "Ta chỉ sợ biểu di (*) ngươi không quen, đi lầm lối...... Nếu biết ngươi đã đi đón nàng từ trước, ta liền không tới." Ánh mắt của nàng lướt một cái trên cánh tay lôi kéo Minh Phỉ của Thôi Cát Cát, nụ cười càng trở nên cứng ngắc.
(*) Biểu di: Dì họ bên ngoại.
Trên mặt Thôi Cát Cát càng cười đến rực rỡ: "Từ trước đến giờ phu nhân làm việc rất chu đáo." Sau đó thân mật thắm thiết ôm chặt cánh tay Minh Phỉ đi vào trong, không ngừng ồn ào nói này nói nọ, một bộ ngây thơ khờ dại, làm cho Viên Mai Nhi bị gạt sang một bên.
Viên Mai Nhi đang phẫn hận nhìn chằm chằm bóng lưng Minh Phỉ, Thôi Cát Cát lại đột nhiên quay đầu lại cười nhìn nàng: "Phu nhân, ngài không thoải mái sao? Ta cảm thấy sắc mặt ngài thật không tốt."
Mí mắt Viên Mai Nhi co quắp một cái, khóe miệng từng chút từng chút cười lên: "Nào có? Đại tiểu thư nhìn lầm rồi."
Thôi Cát Cát gật đầu một cái, quan tâm nói: "Phu nhân, nếu ngài có chỗ nào không thoải mái, thì phải mời đại phu tới trị sớm mới được, bị bệnh mà lại giấu không chữa cũng không tốt. Kéo dài càng lâu, thì càng khó trị." Nào có ai ngay một buổi sáng tinh mơ liền nguyền rủa người khác bị bệnh? Viên Mai Nhi quả thật phẫn hận, mất hứng nói: "Ta không có bệnh!"
Thôi Cát Cát mỉm cười: "Vậy thì tốt."
Minh Phỉ thấy hai kế kế mẫu nữ này cãi vã, càng đấu càng vui mừng, đám người Chương ma ma cũng làm như không thấy, nàng liền phỏng đoán quan hệ của hai người bình thường chỉ sợ cũng không khá hơn chút nào. Hôm nay Thôi Cát Cát ưu đãi mình như vậy, hơn phân nửa cũng là vì cố ý làm Viên Mai Nhi giận dỗi. Ban đầu Viên Mai Nhi thành thân cùng Thôi Mẫn thì Thôi Cát Cát còn từng hỏi mình rằng làm thế nào để làm kế mẫu vui lòng, hôm nay nhìn dáng vẻ này, lại là lôi kẻ bất tài là nàng đây tới chắn tên, cũng không biết rốt cục là Viên Mai Nhi đã làm ra chuyện gì chọc cho nàng ta điên lên.
Đoàn người theo đuổi tâm tư của mình, trước sau tiến vào viện, một nha hoàn xinh đẹp ăn mặc lòe loẹt đứng ở hành lang, thấy mọi người tới đây, vén rèm để mọi người đi vào bên trong, cười nói: "Lão thái thái, khách nhân tới rồi."
Đoàn người ngắm hoa lại xem cá chép xong, Thôi lão phu nhân có chút mệt mỏi, liền chỉ vào một đình nghỉ mát trước mặt: "Chúng ta liền tới nơi đó nghỉ ngơi chơi bài một chút được không?"
Viên Mai Nhi vội vàng cho người tới trải khăn trải bàn, lấy bài, lại dâng nước trà bánh ngọt lên, mời Thôi lão phu nhân cùng Minh Phỉ ngồi xuống. D~đ^l_q+đ
Thôi lão phu nhân cười hỏi Minh Phỉ: "Hoa đào Thủy thành phủ đã nở chưa?"
Minh Phỉ cười nói: "Vẫn chưa, Minh phủ nóng hơn Thủy thành phủ một chút, hoa lá, trái cây đều có sớm hơn một chút......"
"Lúc nào đó ta cũng muốn tới nhà biểu di chơi." Thôi Cát Cát true chọc Vinh Ca Nhi được vú nuôi bế, mấy di nương có lòng lấy lòng lão thái thái, vây ở một bên không ngừng tán dương Vinh Ca Nhi thông minh đáng yêu thế nào, chỉ có than mẫu Vinh Ca Nhi cùng Viên Mai Nhi đứng ở một bên không nói lời nào. Thân mẫu của hắn là khiêm tốn, Viên Mai Nhi là tức giận ghen ghét.
Thôi Cát Cát đột nhiên đưa đứa bé đưa cho Viên Mai Nhi: "Phu nhân, ngài ôm Vinh Ca Nhi đi? Hắn đang muốn ngài ôm đấy."
"Ta......" Viên Mai Nhi giật nảy một cái, đang muốn cự tuyệt, lại đối điện với ánh mắt nghiêm nghị của Thôi lão phu nhân, chỉ đành phải cứng rắn nhận lấy, tư thế cũng rất ra dáng.
Thôi Cát cát cười nói: "Phu nhân ôm thật tốt, xem xem, Vinh Ca Nhi cũng rất thoải mái nha, lại cười.” Đang nói, Viên Mai Nhi đột nhiên hét lên một tiếng, không ngừng nhét lung tung đứa bé trong ngực cho người bên cạnh, Vinh Ca Nhi bị kinh sợ, gào khóc lên.
"Người đang làm cái gì!" Mặt của Thôi lão phu nhân lập tức trầm xuống.