Hỉ Doanh Môn

Chương 34 : Thê thiếp (ba)

Ngày đăng: 15:09 18/04/20


Editor: Thư



Một con nhóc được thiếp thất sinh ra, tu hú chiếm tổ chim khách bao nhiêu năm, cũng dám tới nói quy củ, giảng đạo lý với mình ư? Trần thị không kiềm được bật cười, mắt chậm rãi quét qua chúng tiểu thư, di nương cùng ma ma trông cửa: "Các ngươi đều nghe những lời quy củ của Tứ Tiểu Thư hiểu quy củ nhất của chúng ta rồi đó! Làm sao nàng biết lão gia không nhận nữ nhi này? Sao chổi là ai chứ? Có tiểu thư nhà nào lại gọi tỷ muội mình là sao chổi, rống giận với mẹ cả của mình sao? Hoàn toàn không có tôn ti lớn nhỏ! Miệng nói toàn lời xằng bậy! Quy củ? Đây là quy củ do ai dạy ra?!"



Một chung trà hung hăng đập xuống đất, mảnh sứ vỡ và nước trà bắn tung tóe sang người mấy thứ nữ tiểu thiếp, Tứ di nương đau lòng kéo váy mới của mình phủi phủi. Minh Phỉ thầm nghĩ, nhất định là Trần thị này cố ý mượn cơ hội xối Tứ di nương.



Trần thị nhướn mày cười lạnh: "Nhìn xem một chút! Tiểu thư thật tốt lại bị những thứ tiện tỳ bỉ ổi dạy thành cái bộ dáng này, truyền ra ngoài người ta sẽ cười đến rớt hàm răng! Ta không muốn nói nhiều, thất trách là thất trách! Người đâu! Đem tiện tỳ này đánh 60 trượng, đuổi ra khỏi phủ đi! Về sau nếu có kẻ khác dám phạm tội này, trực tiếp đem bán! Chẳng cần biết đó là nhũ mẫu của ai!"



Minh Phỉ thấy mẹ con Tam di nương cùng mẹ con Tứ di nương liếc nhau một cái, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc, nếu nói có cái gì bất đồng thì chính là trên mặt Tam di nương nhiều hơn mấy phần lo lắng, trên mặt Minh Nhã nhiều hơn mấy phần thẩn thờ, nét mặt mẹ con Tứ di nương cũng cùng một dạng —— nhiều hơn mấy phần hả hê.



"Ta không cho! Ta không cho!" Minh Tư thấy Dư ma ma thật sự muốn ra cửa bắt lấy nhũ mẫu của mìn, không khỏi tiến lên chận ở cửa, nói: "Tiện tì này, ngươi muốn làm gì?"



Dư ma ma khổ sở nhìn Trần thị một cái, Trần thị cười lạnh: "Tứ di nương, đi đỡ Tứ Tiểu Thư, không cần làm kinh sợ đứa bé."



Đôi môi đỏ của Tứ di nương bĩu lại, tại sao là nàng ta chứ? Nhưng lại không dám không nghe lệnh, chỉ đành phải kêu đắc tội tiến lên kéo Minh Tư. Nàng ta làm cho có, căn bản không muốn chân chánh giữ người, cho nên Minh Tư vừa nghe gọi, chỉ cần nhẹ nhàng vùng vẫy là tránh thoát được, chạy về phía Dư ma ma.


Sáng nay Trần thị kết hợp ra tay trừng phạt thủ hạ của hai di nương chính là nhũ mẫu, mấy quản sự ma ma trông cửa của Thái phủ cũng có chút cảm thấy lo lắng, cũng thu lại ngạo mạn phách lối thường này, thận trọng trong cả lời ăn tiếng nói, chỉ sợ sẽ dây vào rủi ro.



Trần thị loay hoay đến nỗi cơm trưa cũng không có thời gian ăn, thức ăn hâm nóng mấy lần mới bới một chén cơm ăn cho qua chuyện. Canh còn chưa có uống xong, Dư ma ma liền đi vào đáp lời, nói rõ rằng chuyện của nhũ mẫu kia đã theo như nàng dặn dò mà xử lý tốt, bên phía môi giới cũng đã thỏa thuận giá xong, quyết định ngày mai liền dẫn người đi chọn nhũ mẫu Tứ công tử Minh Diệu.



Dư ma ma hỏi "Vị kia vẫn không có tới sao?" Bà đang chỉ Nhị Di Nương.



Trần thị lắc đầu: "Nàng ta cũng không có đi chỗ của ngươi à?"



Hơn ma ma đáp lại: "Không có, ngay cả Tứ Tiểu Thư cũng không có lộ diện. Nghe nói Tứ Tiểu Thư chạy đến viện của Nhị Di Nương nói chuyện thì Nhị Di Nương đánh liền nàng ta hai cái, sau đó một lớn một nhỏ ôm nhau khóc ròng ở trước mặt lão gia đấy."



Trần thị cười lạnh nói: "Nàng giả bộ đáng thương càng khiến người ta nhìn vào thấy giả tạo, xem ra là muốn xin lão gia tự mình đến hỏi, ra mặt cho nàng đấy. Không tới ta cũng không sợ đâu! Chờ lão gia tới, ngươi cứ như vậy mà nói..... "



Dư ma ma gật đầu nói phải, lại lo lắng mà nói: "Phu nhân, nếu như lão gia vì không thích Tam Tiểu Thư mà không chịu ở trong sân này nghỉ phải làm thế nào? Qua ít ngày nữa hãy để nàng dời sang làm bạn với Lục Tiểu Thư được không? Chỉ cần nàng trong phủ này, thì cũng có thể dẫn phúc khí đến đây thôi mà?"



Trần thị nói: "Coi như Minh Phỉ không ở chỗ này của ta nữa, ngươi cho rằng hắn ta sẽ tới sao? Nếu không phải hắn muốn đến, làm sao có thể không đến hả? Chuyện này ngươi chớ xía vào, ta tự có chủ trương."