Hỉ Doanh Môn

Chương 33 : Thê thiếp (hai)

Ngày đăng: 15:09 18/04/20


Bộ dạng Tam di nương Chu thị có lẽ chừng ba mươi ba ba mươi bốn tuổi, tướng mạo cũng chỉ đoan chánh, trong ôn hòa hơi có vẻ thật thà, áo xanh váy xanh, đeo đồ trang sức không nhiều lắm, vả lại đa số đều làm bằng bạc, duy chỉ có khuyên tai đeo trên tai là làm bằng vàng kiểu dáng thông thường, trang phục rất là mộc mạc, nhìn qua là một người trung thực vô hại. Minh Phỉ cười nhìn Chu thị gật đầu một cái, gọi một tiếng Tam di nương, Chu thị thân thiện nhìn nàng cười cười, gọi một tiếng Tam Tiểu Thư.



Tứ di nương Trương thị hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, da thịt trong suốt, miệng anh đào nhỏ, vóc người thon gầy, mặc áo màu vàng, la quần lụa màu vàng đỏ, bên tai một đôi khuyên tai vàng hình thỏ ngọc đảo thuốc rũ xuống, có vẻ hoạt bát mỹ lệ. Nàng ta cũng nhìn Minh Phỉ cười, ánh mắt lại không khách khí quét Minh Phỉ từ trên xuống dưới một lần, miệng nói: "Tỳ thiếp chờ tới hầu hạ phu nhân dùng bữa sáng."



Trần thị lạnh nhạt nói: "Ta đã dùng qua."



Bây giờ còn chưa tới giờ Thìn, như thế nào lại dùng bữa sáng rồi chứ? Trong lòng hai người Chu Trương ngờ vực, trên mặt đều lộ ra nét mặt thấp thỏm lo âu, cùng nhau cáo lỗi: "Là tỳ thiếp đến chậm, xin phu nhân thứ tội."



Vẻ mặt Trần thị ôn hòa nói: "Không phải chuyện của các ngươi, là hôm qua Minh Phỉ ăn cơm tối hơi ít, ta lo lắng nàng còn nhỏ không chịu được đói, cố ý phân phó nói chuẩn bị bữa sáng trước thời gian."



Tam di nương khẽ thở phào nhẹ nhõm, Tứ di nương cũng không sao cả cười một tiếng, nói: "Hôm qua Chu tỷ tỷ cùng tỳ thiếp dẫn theo nhị tiểu thư, ngũ tiểu thư, tứ công tử cùng nhau đi du ngoạn ngoài phố. Vốn là phải về sớm, nhưng bởi vì đây là lần cuối cùng nhị tiểu thư ở trong nhà, khó tránh khỏi trì hoãn, cho nên không tiếp đón được Tam Tiểu Thư."



Lời này nghe qua hôm qua về muộn tất cả đều là lỗi của Nhị tiểu thư, Tam di nương khẽ nhíu mày một cái, há mồm muốn nói, Trần thị đã nói: "Theo lý Minh Nhã sắp xuất giá, không thể ra cửa nữa. Nhưng ta suy nghĩ sau này Minh Nhã làm nàng dâu nhà người ta sẽ không được tự do thế này rồi, có thể cùng đệ đệ muội muội cùng nhau đi ra ngoài chơi một chút không tồi, liền bẩm báo lão gia, lão gia nóng lòng ái nữ, cũng phải."



Lúc này trong mắt Tam di nương mới lộ ra một chút thoải mái, quay sang Trần thị hành lễ một cái, không nói lời nào đến đứng ở một bên, chỉ là vẻ mặt càng ngày càng kính cẩn.




Minh Bội thấy thế, không nói câu nào, liền nhìn Minh Tư cười, Minh Tư bị nàng cười đến thẹn quá thành giận, tức giận trợn mắt nhìn Minh Ngọc một cái, khinh miệt nhìn Minh Phỉ không tiếng động nói: "Sao chổi."



Minh Phỉ liếc Minh Tư một cái, cúi thấp đầu xuống. Nàng ngu mới đối chọi với Minh Tư vào lúc này! Ai không biết giả bộ vô tội mặc cho người chém giết? Huống chi trong lòng nàng hoàn toàn không có nhiều bất bình ghen tỵ phẫn hận này, nàng chỉ muốn tìm một con đường sống mà thôi. Với nàng mà nói, Thái lão  rùa đen kia đơn thuần chỉ là nhu cầu sinh tồn, Thái Quang Đình cùng Minh Ngọc  vì đối với nàng không tệ, trong lòng nàng mới nguyện ý tiếp nhận bọn họ. Về phần mấy con nhóc tiểu thiếp sanh này, chính là người qua đường giáp cùng người qua đường ất, thích thì nói nhiều hơn hai câu, không thích thì coi bọn họ như không khí là được. Tất cả hành động chỉ bắt nguồn từ lợi ích thực tế, bao gồm tức giận cùng gây gổ đều là như thế.



Trần thị đều đặt mọi hành vi của mấy nữ hài tử ở trong mắt, thản nhiên nói: "Minh Tư vì sao không gọi Tam tỷ tỷ của con?"



Minh Tư lời lẽ hùng hồn nói: "Ta không biết người này! Phụ thân cũng không thừa nhận người, tại sao muốn ta gọi nàng ta là tỷ tỷ?" Minh Bội lặng lẽ kéo nàng ta một cái, nàng vung tay của Minh Bội ra, khiêu khích nhìn chằm chằm Minh Phỉ.



Trần thị lành lạnh cười một tiếng, nhìn về phía Dư ma ma nói: "Truyền lệnh xuống, Tứ Tiểu Thư học quy củ không tốt, đổi nhũ mẫu của nàng, tìm một ma ma giáo dưỡng biết lễ nghi khác đến dạy dỗ các tiểu thư. Chờ sau khi nhị tiểu thư xuất giá, các tiểu thư liền bắt đầu học quy củ đi."



Ma ma giáo dưỡng biết lễ nghi thỏa đáng trong miệng Trần thị thật ra chính là ma ma giáo dưỡng nghiêm khắc bảo thủ, đây cũng là muốn bắt đầu dọn dẹp Tứ Tiểu Thư cùng Ngũ Tiểu Thư rồi. Cuối cùng cũng bắt đầu động thủ, trong lòng Dư ma ma kích động, trên mặt bình tĩnh không gợn sóng: "Vâng."



Từ trước đến nay Minh Tư chưa bao giờ đặt “Oắt con, sửu bát quái” ở trong miệng Nhị Di Nương này ở trong mắt trong lòng, hơn nữa mơ hồ trong lời nói cử chỉ của người lớn biết được, phụ thân của mình rất không thích vị Trần thị phu nhân này. Giờ phút này nghe được nàng vì Minh Phỉ lại muốn đổi nhũ mẫu của mình, còn muốn cho mình học quy củ, không khỏi giận dữ: "Tại sao muốn đuổi nhũ mẫu của ta? Từ nhỏ chúng ta đã bắt đầu học quy củ, đi ra ngoài chưa từng làm mất thể diện trong nhà, nên học quy củ nhất chính là sao chổi này chứ? Cho dù mẫu thân muốn trừng phạt nữ nhi, cũng phải đứng bên lý mới được!"