Hỉ Doanh Môn
Chương 42 : Mèo chó (ba)
Ngày đăng: 15:09 18/04/20
Edit: Thảo My
——*——*——*——
Minh Phỉ không thể làm gì khác hơn, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Minh Ngọc, bởi vì thấy nha đầu ma ma phục vụ trong phòng đều chạy tới hành lang bên ngoài, chỉ còn lại một ma ma đứng hầu bên cạnh, liền cưòivới Trần thị: "Mẫu thân, nữ nhi đấm chân cho ngài nhé?"
Trần thị lắc đầu: "Con cũng mệt mỏi nửa ngày, nói vài câu với muội muội con thôi." Cũng không quản hai tỷ muội làm cái gì, nàng nghiêng người qua nhìn lên sách dưới đèn.
Minh Phỉ giương mắt nhìn lên, cư nhiên là nữ tắc. Giống như Đại Phong triều cũng có loại yêu cầu này với nữ nhân:"Thức khuya dậy sớm; chăm lo công vụ phụng dưỡng cha mẹ, không chối từ việc nặng." "Tiết hạnh yên tĩnh thanh nhàn, hành vi phải có liêm sỉ, đúng là phẩm hạnh của nữ nhân. Chọn từ mà nói, dừng lại đúng lúc, mới là cách ăn nói của nữ nhân; ăn mặc chỉnh tề, thân không bẩn thỉu, là vì dung mạo của phụ nữ; chuyên tâm dệt, nói năng thật trọng, nấu thức ăn ngon, chiêu đãi khách quý, là công việc của phụ nữ. Nữ nhân có tứ hạnh "đức, ngôn, công, dung", ngay thẳng không thiếu lễ phép." Sách giống nhau, Đại Phong triều cũng có nữ tắc tương tự. Mà ở trong thế giới kia của Minh Phỉ, Trường Tôn hoàng hậu viết nữ tắc cũng không có truyền xuống.
Minh Phỉ thầm nghĩ, ở bên trong Đại Phong triều, nữ giới không phải là Ban Chiêu Sở; cái quyển sách này vốn phải là Trường Tôn hoàng hậu viết, lại là người nào viết đây?
Trần thị nhận thấy được ánh mắt Minh Phỉ, liền thoải mái đưa sách đã lật trong tay cho nàng xem, cười nói: "Đây là hiền hậu nổi danh tiền triều lưu lại, thu thập những cái được và mất của các cô nương qua các triều đại, bao hàm vô số trí tuệ, chờ con lớn một chút, học được chữ nhiều hơn, ta có thể dạy con."
Minh Phỉ cười cảm tạ. Theo ý nàng, nữ giới cùng nữ tắc là hai khái niệm khác nhau, nữ giới dạy làm một nữ nhân tam tòng tứ đức, nhưng nữ tắc không giống, đó là dạy người cách làm một hoàng hậu tốt, có thể nói một quyển《 Tư Trì Thông Giám 》. Trần thị nhìn sách này, hơn nữa đọc nhiều lần, chính mình cũng có thể hiểu rõ một chuyện —— từ trong quyển sách Trần thị tìm thấy thứ gì cần thiết. Từ phương diện nào đó mà nói, một cái quốc gia cùng một gia đình là tương thông ( giống nhau).
Minh Phỉ không dám làm phiền Trần thị, không thể làm gì khác là nằm ở bên giường La Hán cùng Minh Ngọc nhỏ giọng nói chuyện, Minh Ngọc khóc đã sớm mệt mỏi, chỉ một lát sau liền nhắm hai mắt lại. Minh Phỉ đắp chăn cho nàng, đứng dậy thêm trà cho Trần thị, lúc này sát vách truyền đến mấy trận xôn xao mà nàng không nghe rõ.
Trần thị nói: "Không cần, dời tới dời lui ngược lại dễ bị cảm lạnh, thân thể Chu ma ma cũng không khỏe, trong phòng nàng không có người thân cận, không bằng theo ta ở nơi này là tốt nhất."
Thái Quang Đình rất là khó xử: "Mẫu thân ngày đêm vất vả vốn đã rất khổ cực, làm sao dám để cho Minh Ngọc ban đêm quấy rầy ngài?"
Dư ma ma lặng lẽ kéo vạt áo Trần thị xuống, Minh Phỉ thấy động tác nhỏ của ma ma, vội nói: "Ca ca, để Minh Ngọc ở trong nhà ta đi, ta tới chăm sóc nàng." Lại nhìn Trần thị: "Mẫu thân mấy ngày nay vì chuyện tình của Nhị tỷ tỷ cùng ta đã mệt nhọc không chịu nổi, nếu như ban đêm nghỉ ngơi không được, không có tinh thần vậy làm sao bây giờ?"
Trần thị cùng Thái Quang Đình đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Minh Phỉ: "Ngươi làm được hả?" Mặc dù lớn hơn Minh Ngọc vài tuổi, nhưng thủy chung vẫn là hài tử.
Minh Phỉ cười nói: "Ta đương nhiên có thể làm." Nàng có chút xấu hổ cúi đầu nói: "Không sợ mọi người cười, lúc ta còn rất nhỏ đã chăm sóc thím trong nhà Diễm Nhi cùng Phương nhi rồi." Ngược lại nàng không có khoác lác, bình thường bưng trà đưa nước giặt quần áo cái gì nàng cũng làm không ít.
Nói dễ nghe là chăm sóc, nói khó nghe một chút chính là làm nha đầu sai sử cho người ta. Trên mặt Trần thị không nhìn thấy gì, mặt của Thái Quang Đình trở nên trắng như tuyết, trong nháy mắt lại căng đến đỏ bừng, trong mắt nén sỉ nhục cùng tức giận, muốn mắng ra ngoài, cũng không biết mắng cái gì cho tốt, chỉ có thể trầm mặt không nói.
Dư ma ma vội vàng tiến lên hoà giải: "Tam Tiểu Thư vốn là có thể làm được, cùng Lục Tiểu Thư lại là tỷ muội tình thâm. Cũng không nói gì Tam Tiểu Thư chăm sóc Lục Tiểu Thư như thế nào, có Hoa ma ma cùng Kiều Đào thận trọng chăm sóc, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì."
Lúc này Trần thị mới thuận nước đẩy thuyền, phân phó Hoa ma ma cùng Kiều Đào chăm sóc hai vị tiểu thư, lại để cho Châu Thoa cùng Ngọc Bàn đi hỗ trợ. Minh Phỉ muốn cùng Thái Quang Đình nói nhỏ, liền tìm cái cớ kiên quyết thoái thác. Thái Quang Đình xin phép, liền mang Minh Ngọc đang bọc trong chăn đi, tự đưa đến trong phòng Minh Phỉ không đề cập tới chuyện đó nữa.