Hỉ Doanh Môn
Chương 95 : Nghị hôn
Ngày đăng: 15:10 18/04/20
Editor: Thư
Vào tháng ba năm sau, đám người Thái Quang Đình không ngoài dự liệu thi đậu thứ cát sĩ, ở lại kinh thành.
Nhưng mà ngay cả tú tài Thái Quang Nghi cũng thi không đậu, Thái Quốc Đống chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đùng đùng mắng Thái Quang Nghi một hồi.
Thái Quang Nghi không nói một lời, đàng hoàng rũ tay mặc cho hắn phát tác.
Thái Quốc Đống nhìn bộ dạng như gỗ mục của Thái Quang Nghi không khỏi có chút nhục chí, nhớ tới Thái Quang Chính thông minh hơn hắn đang vẫn còn ở nông thôn cùng Nhị Di Nương và Minh Tư, trong lòng lại càng cảm thấy phiền thêm, phất tay một cái để cho hắn đi xuống.
Trần thị đã sắp đến ngày sinh, ở một bên lạnh lùng nhìn, cười nói: "Lão gia không nên nóng lòng, Quang Nghi còn nhỏ. Người cho là trên đường công danh ai ai cũng giống như người cùng Quang Đình đi được thuận lợi như vậy hay sao? Tuy là phụ tử, nhưng Quang Nghi cũng đã lớn, không thi đậu, vốn là trong lòng hắn rất khổ sở, người lại còn nói như thế, chẳng phải là hắn còn đau lòng hơn sao? Có lời gì thì từ từ nói, chẳng phải là tốt hơn sao?"
Ban đầu Thái Quang Chính đi thi cùng đợt với Thái Quang Nghi cũng không thi đậu không phải sao?
Sao lại không thấy hắn nổi giận lớn như vậy?
Do tuổi tác cao, nhi tử không có tiền đồ nên sốt ruột chứ gì?
Thái Quốc Đống tức giận nói: "Nhỏ? Ca ca hắn một lần liền thi đậu, hắn thì sao? Hắn muốn thi đến lúc nào mới được? Thi đến 20-30 tuổi à? Ta mà không hung hăng mắng một chút hắn, hắn càng thêm lười biếng không biết thế nào là trời cao đất dày!"
Trần thị nói: "Thi đến năm sáu chục còn được nữa là, chỉ thi đến 20-30 tuổi đúng là bình thường. Đứa bé này là một người thông minh, chỉ cần hắn khắc khổ tiến tới, chung quy sẽ một ngày có thể thi đậu. Nếu người cứ nói thế, sẽ làm tổn thương tình cảm."
Trần thị không nói những câu phía sau còn đỡ, nói dứt câu phía sau này, Thái Quốc Đống nổi trận lôi đình: "Ta là lão cha của hắn! Sinh ra hắn, nuôi nấng hắn cho hắn đi học, hi vọng hắn thành tài thì nói hắn đôi câu sẽ tổn thương cảm tình à? Lão cha quản giáo nhi tử, chuyện thường thấy trên đời! Ta không phải cũng mắng Quang Đình như thế sao? Vì sao lại không nghe hắn nói cái gì khác?"
Giống như Thái Quang Đình chính là nhờ hắn mắng mỏi mới được thành tài.
Trần thị cười đứng dậy: "Là thiếp thân nói sai, lão gia, coi như thiếp thân chưa từng nói lời này đi."
Mặc dù Trần thị không biết nguyên nhân đột nhiên hắn gấp gáp như gặp cháy bởi vì hắn cảm thấy tuổi của hắn lớn rồi, phải giải quyết xong chuyện của mấy đứa bé mới yên tâm, nhưng nghĩ tới chuyện sinh ra do con người (có nguyên nhân), liền thử dò xét ý nghĩ của hắn: "Vậy trong lòng lão gia đã chọn được người thích hợp rồi sao?"
Trước kia Thái Quốc Đống cũng đã nghĩ tới vấn đề này, chỉ là chưa nghiêm túc suy tính, nguyên nhân chủ yếu là hắn quá bận, bận chánh sự, bận gia sự, hết bận công sự lại bận chuyện riêng.
Liền nói: "Người thích hợp ta vẫn chưa biết, cho dù có hiểu biết gia thế, cũng không biết nhân phẩm bên kia như thế nào, nàng thường xuyên lui tới với tất cả nữ quyến các phủ, cứ nhìn xem có ai thích hợp? Bằng không, nàng nhờ thím cùng muội muội nàng ở kinh thành giúp đỡ tìm một tìm? Nữ hài tử nơi đó có gia thế và kiến thức cũng hơn một bậc so với Thủy Thành Phủ này."
Trần thị nhớ tới lời đại tẩu nàng khuyên nàng, nghĩ thầm nếu là thật sự tuyển tới một nữ hài thế gia đại tộc không phục nàng quản giáo, khắp nơi đè ép nàng, nàng và đứa bé cũng không còn ngày sống dễ chịu, liền có chút không muốn tìm trong kinh thành.
Nhưng lời lại không thể nói như vậy, chỉ nói: "Nữ hài tử tốt ở Thủy Thành Phủ không ít, coi như nơi này không thích hợp, vẫn là có Phủ Minh, chủ yếu nhất là này mọi người hai bên biết rõ ngọn ngành. Mặc dù nữ hài tử tốt của thế gia ở kinh thành nhiều hơn, chỉ sợ tầm mắt cũng càng cao, người bình thường chút ta lại sợ uất ức Quang Đình."
Ý là quan chức Thái Quốc Đống không cao không thấp, của cải cũng không phong phú, cao không tới, không thể nào tìm được người vừa lòng như thế.
Thái Quốc Đống lại nói: "Đừng động tới những người này, trước tiên nàng sai người hỏi thăm, đến lúc đó lại nói. Mặc dù quan chức ta không cao, nhưng Quang Đình có tiền đồ. Hắn còn nhỏ tuổi đã được thứ cát sĩ, tiền đồ tương lai khó định được đến đâu."
Đại Phong có một lệ thường, không phải là Tiến Sĩ không vào Hàn Lâm, không phải là Hàn Lâm không vào Cát, thứ cát sĩ lên chức cực nhanh, tiền đồ tương lai của Thái Quang Đình tiền đồ rất sáng loáng đấy.
Trần thị nghe ý hắn thế này là quyết tâm nhất định phải để Thái Quang Đình trèo lên gia tộc tốt rồi.
Liền cười đáp, lấy cớ muốn viết thơ cho thím cùng muội muội trong kinh thành, lập tức trở về chánh phòng, tìm cơ hội lộ việc này cho Minh Phỉ biết.
Minh Phỉ cũng liền theo ý Trần thị mà viết thơ cho Thái Quang Đình.
Ở trong lòng Minh Phỉ, xuất thân của tẩu tử tương lai như thế nào cũng không quan trọng, mấu chốt là nhân phẩm tốt, Thái Quang Đình thích, lại thích hợp với Thái Quang Đình.
Dư ma ma cùng Trần thị lại thương lượng: "Chuyện của Đại Công Tử mà định xuống, tiếp theo đó sẽ là Tam Công Tử, Tam Tiểu Thư, Tứ Tiểu Thư cũng nên đề phòng một chút rồi