Hi Du Hoa Tùng

Chương 322 : Uy hiếp đến từ Y Đẳng

Ngày đăng: 20:06 19/04/20


Kim Vận phu nhân cười, gật đầu: "Ây, A Mỗ nói đúng, là ta nguyện ý."

 

"Vận à, lần này ta xem người đã bị đứa nhỏ Lưu Phong kia mê hoặc, chỉ mong ngươi được hạnh phúc, nếu không dù cho A Mỗ liều mạng cũng phải khiến cho hắn trả giá." Nói những lời này, A Mỗ rõ ràng mang theo một chút sát khí trong lời nói.

 

"A Mỗ, ngươi không thể làm vậy đối với công tử, các ngươi đều là người thân nhất của ta. Nếu các ngươi đối đầu với nhau, ta thật sự không biết phải làm thế nào." Kim Vận phu nhân có chút lo lắng, nói.

 

A Mỗ cười nói: "Nữ sanh ngoại tộc, chưa gì đã bênh vực cho hắn. Bất quá Vận à, ta nói là thật, nếu hắn đối với ngươi không tốt hoặc lừa gạt ngươi thì A Mỗ sẽ không tha cho hắn."

 

"A Mỗ yên tâm, công tử không phải là người như vậy." Kim Vận phu nhân vội vàng nói.

"Ha ha." A Mỗ cười nói: "Vận à, ta chỉ là tùy tiện nói mà thôi, ta xem tiểu tử này cũng không giống kẻ cùng hung cực ác. À, mà bây giờ ngươi định tiếp tục giữ dung mạo này ở chung với hắn hay muốn khôi phục lại dung mạo thật của ngươi?"

 

"Đương nhiên là dung mạo thật." Kim Vận phu nhân không hề nghĩ ngợi, trả lời ngay.

 

"Nhưng bây giờ hắn đang nghĩ ngươi là thục phụ, nếu ngươi khôi phục lại chân diện mạo thì hắn có bất ngờ lắm không?" A Mỗ lo lắng hỏi.

 

Kim Vận phu nhân khẽ cười một tiếng, nói: "A Mỗ, Ta tuyệt đối tin tưởng dung mạo thật của ta, nếu hắn thấy, tin rằng hắn sẽ còn thích ta hơn." Kim Vận phu nhân ở bên Lưu Phong bấy lâu nay cũng hiểu được tâm tư của hắn. Hắn không những thích thục nữ mà còn thích tuổi trẻ, xinh đẹp, vóc người gợi cảm, kêu to khi ân ái.

 

"Ây, ngươi tự tin vậy sao?" A Mỗ trầm tư một lát chợt nói: "Vận à, ta vẫn còn lo chuyện ngày mười lăm tháng sau."

 

"A Mỗ yên tâm, mười lăm tháng sau ta vị tất đã thất bại."

 

A Mỗ lo lắng nói: "Ngươi đã từ bỏ thánh linh, lực lượng không còn năm phần trước kia, ta lo ngươi không phải là đối thủ của hắn."

 

"A Mỗ, bất kể vô luận như thế nào thì mười lăm tháng sau ta cũng sẽ phó ước, chỉ có giải quyết xong chuyện này ta mới chính thức được giải thoát." Kim Vận phu nhân cắn môi nói: "A Mỗ, nếu mười lăm tháng sau có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn thì xin ngươi hãy nói hết cho công tử biết mọi chuyện."
 

Y Đẳng gật đầu: "Ta và đại ca đã phản đối vài lần nhưng mấy vị trưởng lão vẫn kiên trì muốn áp dụng. Bất đắc dĩ ta chỉ còn cách tự mình lại đây chứng minh sự phán đoán của ta và đại ca là chính xác."

 

"Hay lắm. Chuyện này ta sẽ ghi nhớ. Lão gia kia sớm muộn cũng phải trả giá." Kỳ thật Lưu Phong rất rõ ràng Y Đẳng nói vậy chẳng qua là muốn mượn đao giết người mà thôi.

"Y Đẳng tiên sinh, vậy chuyện ám sát trong cung cũng là chủ ý của trưởng lão sao?" Lưu Phong đột nhiên quát lớn hỏi.

 

Y Đẳng khẽ run lên: "Bá tước đại nhân, ăn có thể ăn tạp nhưng nói thì không thể nói lung tung. Chuyện đó không hề quan hệ đến tổ chức chúng ta."

 

"Đừng trước mặt ta giả vờ nữa. Ta lúc đó có mặt tại hiện trường, hơn nữa còn giao thủ với một vị trưởng lão. Bọn họ khí tức Hắc Ám rất dày đặc. Nếu ta nhớ không lầm thì lão già kia gọi là cái gì Hắc Minh kiếm khách gì đó."

 

Y Đẳng do dự một chút, thấp giọng nói: "Thật sự thì chuyện gì cũng không gạt được ngươi."

 

"Bên cạnh Lão hoàng đế có một cao nhân, chắc thân phận các ngươi hắn cũng đã biết?" Lưu Phong lạnh nhạt hỏi.

 

"Biết làm sao được, hắn không có chứng cứ gì, hơn nữa không ai có thể tìm được cứ điểm của chúng ta."

 

"Y Đẳng không bằng chúng ta giao dịch một chút?" Lưu Phong đột nhiên đưa ra chủ ý tốt.

 

"Ngươi muốn giao dịch với ta?" Y Đẳng nhíu mày: "Tước gia, ngươi không phải muốn từ ta biết được người chủ mưu vụ ám sát lão hoàng đế?"

 

"Ha ha, nói chuyện với người thông minh quả thật rất thú vị." Lưu Phong thản nhiên nói: "Nói cho ta biết ai đứng đằng sau vụ việc đó. Tương lai ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống."