Hi Du Hoa Tùng
Chương 542 : Đại sự bất ổn, Tố Tố đã phát hiện rồi
Ngày đăng: 20:09 19/04/20
Nói cho cùng thì ngươi củng là quan viên của hoa hạ đế quốc, Phong Thành cũng nằm trong ranh giới của Hoa Hạ đế quốc, người ta là hoàng đế, phái binh cho ngươi, ngươi cũng không thể cự tuyệt a.
Khuôn mặt lão hoàng đế có chút không hài lòng, hưng mà cũng không thể nào khác, chuyện thần thánh quân đoàn Lưu Phong có hằng trăm lý do để cự tuyệt, nhưng mà có Long Vệ Quân đóng trú tại địa phương của Lưu Phong, nếu hắn hé ra nữa câu cự tuyệt, tức là ý đồ mưu phản.
Lưu Phong bất đắc dĩ lắm đành phải đáp ứng, hơn nữa cao giọng tung hô vạn tuế.
Bất quá khi nghĩ kỹ lại, hắn cũng không nghĩ đây là chuyện xấu.
Nguyên nhân rất đơn giản, Long Vệ Quân năm đó đều do thái tử chỉ huy, là quân đội của thái tử.
Lưu Phong thấy vậy, có thể chọn thời điểm thích hợp chứng minh cho Long Vệ Quân biết được thân phận thích hợp của mình, nói không chừng có thể thu cả được đội quân này. Đến lúc đó thực lực của mình gia tăng cường đại a.
Đương nhiên, đó chỉ là chuyện sau này.
Bây giờ làm sao hắn chứng minh, tỏ bày thân phận được, đây mới là vấn đề nan giải.
Đây là vấn đề nan giải.
Ta bị lão thiên hại chết rồi.
Lưu Phong hiểu được cần phải đi tìm Tu Duyên nói chuyện, không biết tiểu tử này trong lòng hoàng đế có cân lượng nào không. Hắn nếu muốn trước mặt lão hoàng đế nói thay cho mình, nhờ hắn chứng tỏ thân phận thật sự của mình, kỳ thật cũng được a.
Lão Thiên Sư trước khi chết đã gởi một phong thư kêu mình mang đến cho hắn. Lần trước nếu không phải Tĩnh Vương Gia nhắc nhở, phỏng chừng hắn cũng đã quên luôn rồi.
Lưu Phong định hôm này đích thân mang đến, tiện thể xem Tu Duyên có phản ứng như thế nào luôn?
Lão Hoàng Đế không được tiện nghi gì, cuối cùng cũng phải đem Long Vệ Quân để khống chế, trong lòng ít nhiều cũng có một chút an tâm.
Sau khi bãi triều, Lưu Phong cũng không có xuất cung, mà lại lẻn vào hậu cung để gặp Tố Tố và Ân Quý Phi.
Từ khi đến Phong Thành, Lưu Phong mấy ngày nay đã không gặp mặt các nàng rồi. Lúc này nhân cơ hội đến xem thê tử yêu quý cùng cô cô thân ái thế nào.
Ai cũng nói tiểu biệt thắng tân hôn. Lời này thật không sai a. Lưu Phong cùng Tố Tố mấy tháng không gặp, vừa thấy mặt nhất thời đã cùng một chỗ.
Nhất là lưu Phong, hắn nhanh chóng ôm chặt Tố Tố, miệng hôn khắp nơi trên mặt nàng, chỉ thiếu điều chưa lột sạch quần áo nàng thôi.
Ân Tố Tố hơi giãy dụa một chút, nhưng cả người vô lực, thở dốc run run giọng nói: "Phu quân, chậm chút, đừng để cho cô cô và Lâm Lang thấy."
"Không có việc gì?" Lưu Phong đã sớm phát hiện, khi hắn tiến đến chổ của Tố Tố, Lâm Lang và các cung nữ, thái giám xung quanh đã đi ra ngoài, nơi này còn ai dám quấy rầy nữa.
Ân Tố Tố vừa mừng vừa thẹn, chỉ nói thật nhỏ, nói hắn tốt xấu gì cũng không nên làm ngay giữa ban ngày như thế.
"Phu quân, chờ thiếp ra đóng cửa đã."
Âu yếm cả nữa ngày trời, giờ này Tố Tố mới phát hiện còn chưa đóng cửa, không khỏi nhịn được mặt đỏ bừng bừng, giảy dụa thoát ra khỏi vòng tay Lưu Phong, chạy ra đóng cửa lại.
"Ân Tố Tố đi đến, thấp giọng nói: "Phu quân, giờ này là ban ngày, hay là chúng ta đợi đến ban đêm."
Lưu Phong một tay ôm Tố Tố vào lòng, khẽ nói: "Không được, không quan là trời sáng hay tối, chúng ta ân ái đi Tố Tố. Thời gian không còn nhiều nữa, lần này ta quay lại sợ rằng ở lại không được vài ngày. Kiến thiết Phong Thành vừa mới bắt đầu, còn rất nhiều chuyện ta phải về làm gấp. Đợi vài ngày nữa, thế cục bên kia ổn định, ta nhất định đem các nàng cùng đến. Lúc đó, chúng ta có thể mỗi ngày ở chung với nhau.
Ân Tố Tố miệng khẽ chu ra, khuôn mặt lộ vẻ thất vọng"Phu quân, Tố Tố mỗi ngày đều nhớ chàng, chàng có thể lưu lại vài ngày không?"
Lưu Phong cười ôn nhu nói: "Tố Tố, lần này thì không được. Nàng đợi ta vài ngày nữa được không?"
Nói thật, Lưu Phong có bao nhiêu đàn bà nàng cũng không để ý đến, nhưng mà hắn ngay cả cô cô của mình, là quý phi nương nương đương triều cũng không bỏ qua. sau này kêu nàng làm sao mà sống.
Ân quý phi sắc mặt ảm đạm, có chút thở dài, cúi đầu nói: "Phong nhi, xem ra ta thật sự đã sai rồi, ta không nên vì thống khoái của bản thân nhất thời mà thương tổn Tố Tố."
Lưu Phong lắc đầu"Cô cô, sai không phải là do người."
Dừng một chút Lưu Phong nói: "Cô cô, nàng yên tâm, mặc kệ thế nào, nàng cũng là đàn bà của ta. Chuyện này ta sẽ xử lý tốt."
"Nhưng mà dù sao ta cũng là cô cô của Tố Tố" Ân Quý Phi khuôn mặt buồn bả, có chút khó xử. Bản thân mình không thể cùng với cháu gái mình thờ phụng một chồng được hay sao?
Chẳng biết tại sao Ân Quý Phi nghĩ đến đây, trong lòng lại có chút hưng phấn.
"Như vậy quả thật rất kích thích a."
"Không. xem ra ta quả thật là hạng đàn bà dâm đãng." Ân Quý Phi thầm trách bản thân.
Đợi đến nữa đêm, Ân Tố Tố vẫn không mở cửa. Bất quá nàng cũng nói ra một câu"Phu quân, cô cô, các người không cần để ý đến ta, ta muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút"
Trở lại đại sảnh, Lâm Lang cúi đầu đi đến nói với Ân Quý Phi"Nương nương, xin lỗi, nô tỳ có lưu lại là không xảy ra chuyện rồi."
Ân Quý Phi điềm nhiên nói: "Việc gì đến sẽ đến, không phải lỗi tại ngươi, ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước đi."
Quay đầu lại, Ân Quý Phi nói với Lưu Phong"Phong nhi, hay là ngươi cũng về trước đi. Đợi đến ngày mai tâm trạng Tố Tố bình tĩnh lại, ta sẽ nói chuyện với nàng"
Lưu Phong gật đầu nói: "Cũng chỉ đành như thế, ngày mai ta lại tiến cung"
Sau khi rời khỏi hoàng cung, tâm trạng Lưu Phogn cũng rối bời. Nói thật chuyện này hắn cũng không biết phải xử lý thế nào cho tốt. Hắn không biết làm sao thuyết phục Ân Tố Tố và Ân Nguyên Đạo được.
"Ngươi chính là Lưu Phong sao?"
Đột nhiên một thanh âm phía trước hắn vang lên, ngay sau đó một đạo nhân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
"Không sai, ta chính là Lưu Phong, các hạ là ai?" Lưu Phong trong lòng đang bực mình, muốn trút lên đầu ai đó. Trong lòng đã quyết định, chuẩn bị dùng hắn trút giận.
"Tốt, cho ngươi biết thế nào là quỷ" Người nọ cười nói: "Tại hạ là Thanh Sơn kiếm khách, được người ta nhờ vả đến đây lấy đầu ngươi"
Lưu Phong nghe thế nhất thời nở nụ cười"Chỉ bằng ngươi ư? Cũng muốn giết ta ư?"
Thanh Sơn kiếm khách đối mặt với nụ cười khinh thường củ aLưu Phong, trong lòng không hiểu sao lại có một cảm giác bất an. Tin tức tình báo cho hắn biết người này tu vi Kim Đan kỳ, vốn hắn cũng không quan tâm cho lắm. Nhưng hiện giờ xem ra, người này nhất định rất nguy hiểm.
"Bớt sàm ngôn đi, nói ra ai là người chủ sử phía sau ngươi, sau đó tự đoạn một chi, ta sẽ cho ngươi toàn mạng rời khỏi" Lưu Phong lạnh giọn gno1i.
"Ha ha. tiểu tử tự cao tự đại." Nói xong, Thanh Sơn kiếm khách cổ tay run lên, trường kiếm đã xuất ra khỏi võ, phát ra một tiếng như rồng kêu, hàn mang bắn ra tứ phía, Lưu Phong trước tiên cảm nhận được một kiếm này sát khí đằng đằng.
"Không tệ, cũng có chút bản lãnh, hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng" Tâm tình bất hảo, biện pháp tốt nhất chính là phát tiết. Thanh Sơn kiếm khách đã được định là đối tượng phát tiết của Lưu Phong.