Hi Du Hoa Tùng
Chương 620 : Thái Tử Phi và thần bí nhân hẹn gặp
Ngày đăng: 20:10 19/04/20
Trương Mỹ Nhân dùng một loại ánh mắt quái dị thầm đánh giá Nghê Thường và Lưu Phong, cũng không biết trong lòng nàng nghĩ cái gì.
"Tam sư tôn, người vừa hôn ta. ?" Lưu Phong trong lời có ý, vẻ mặt có hơi chút mập mờ.
"Xú tiểu tử, ngươi nghĩ bậy gì đó? Nhân gia chỉ là kích động mà thôi." Lúc trước Nghê Thường quả thật là vì kích động, hiện giờ nghĩ lại, quả thật có hơi thẹn thùng.
"Tứ muội, chúng ta đã lâu không gặp, ngươi đến phòng của ta đi, hai tỷ muội chúng ta hảo nói chuyện một chút." Vốn Nghê Thường có rất nhiều lời muốn hỏi Lưu Phong, nhưng vừa bị hắn hỏi như vậy, trong lòng thật thẹn thùng không thôi, vội vàng kéo Trương Mỹ Nhân chạy mất.
Trương Mỹ Nhân lúc đi ra có liếc Lưu Phong một cái đầy thâm ý, vốn là muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng chỉ mở miệng nhưng không nói gì.
Nhìn bóng dáng hai vị sư tôn, Lưu Phong khóe miệng nhếch lên một nụ cười mập mờ.
Đông cung, đêm khuya.
Dưới sự an bài của hắc Phượng Hoàng, nam tử trung niên lại một lần nữa cùng Thái Tử Phi bí mật gặp mặt.
Khác với lần trước, lần này hai người chọn gặp mặt ở đông cung. Không có nguyên nhân gì, chỉ là vì Thái Tử Phi hiện nay đang bị giam lỏng. Muốn rời Đông cung đi phó ước, hiển nhiên là không có khả năng.
"Nếu đã biểu lộ thân phận thật của ngươi trước mặt ta, vì sao còn muốn dịch dung để gặp mặt?" Có lẽ vì bị giam lỏng nên tâm tình không tốt, ngữ khí của Thái Tử Phi tựa hồ đã thể hiện tâm trạng rất rõ ràng.
Nam tử trung niên cùng không để ý thái độ của Thái Tử Phi đối với mình, trái lại còn cười nói: " Trong thiên hạ, biết được thân phận thật của ta chỉ có một người là ngươi. Cho nên. ta vẫn dịch dung như trước."
"Chuyện của Mộ Dung gia. là thuộc hạ của ngươi làm?" Thái Tử Phi đổi đề tài, đột nhiên hỏi đến chuyện của Mộ Dung thế gia.
Nam tử trung niên cũng không định giấu diếm, cười nói: " Không sai, là huyết ti thuộc hạ của ta phụ trách. Chỉ tiếc, cuối cùng thì sắp thành lại hỏng việc.
"Là bởi vì Lưu Phong." Thái Tử Phi khẽ cười một tiếng, nói: " Xem ra, ngươi cũng không đối phó được Lưu Phong."
"Không có vấn đề gì, ta đã nghĩ cho ngươi một kế hoạch rất tốt rồi." Nói đến đây, nam tử trung niên từ trong ngực áo rút ra một cái bình sứ: " Đây là kỳ bảo của tu chân giới "Túy Tiên Đậu". Nghe kể rằng ngay cả thần tiên cũng có thể bị say ngã. Ngươi có thể pha vào trong trà hay pha vào rượu, chỉ cần hắn uống vào, liền lập tức say ngã ngay, đến lúc đó, muốn giết muốn chém, còn không phải tùy ngươi xử trí sao."
Thái Tử Phi nhận lấy hạt đậu màu đỏ này, cẩn thận quan sát vài lần, hỏi: " Thật sự thần kỳ như vậy sao?"
"Ân." Nam tử trung niên nghiêm túc gật gật đầu, nói: " Vật này là ta hao phí một số tiền lớn mới tìm được, vốn nó dùng chung với long thiệt thảo(cỏ lưỡi rồng???) có thể tăng tu vi thêm một giáp, nhưng không có long thiệt thảo, nó có công hiệu làm say lòng người, ngươi yên tâm, "Túy Tiên Đậu" gặp nước sẽ tan ngay, không màu không mùi, hơn nữa nó cũng không phải là độc tố, cho nên, dù cho là thiên tiên có xuống, cũng không thể phát hiện được."
Nghe nam tử trung niên nói như vậy, Thái Tử Phi nhất thời thở dài một hơi, vội vàng đem "Túy Tiên Đậu" cất vào trong áo lót.
"Được rồi, "Túy Tiên Đậu có thể khiến hắn say bao lâu?" Thái Tử Phi đột nhiên hỏi một câu.
Nam tử trung niên nói: " Với tu vi của Lưu Phong, ít nhất cũng phải mười ngày."
"Mười ngày a." Thái Tử Phi thầm vui mừng, mười ngày thế là đủ rồi.
Trông ngày, trông đêm(nguyên văn là trông sao, trông trăng), rốt cuộc cũng có tin tức của Mộ Dung phu nhân.
Huyết tộc phái người đưa thư tới, hẹn Lưu Phong đêm nay ở một sơn cốc cách kinh đô ba trăm dặm nhận người. Trong thư nói rõ, chỉ cho Lưu Phong một mình đến, nếu không Mộ Dung phu nhân hẳn phải chết.
Sau khi Lưu Phong đem tình hình nói cho Mộ Dung thế gia, lập tức lên đường đi trước.
Bởi vì, lúc này cách thời gian ước định cũng không còn nhiều nữa.
Dựa vào khí tức lưu lại trên thư, Lưu Phong sau nửa canh giờ, tìm được địa điểm ước định của huyết tộc.