Hi Du Hoa Tùng

Chương 622 : Giải cứu mộ dung phu nhân (Tiếp)

Ngày đăng: 20:10 19/04/20


Tát Khoa kêu lên thảm thiết, thê lương không dứt, lúc sắp chết vẫn hung ác trừng mắt nhìn Lưu Phong, cuối cùng mới chịu tắt thở lìa đời.

Lưu Phong lạnh lùng tà ác nhìn ngắm sơn cốc, lạnh lùng mỉm cười: "Huyết tộc hôn vương, ngươi nghe cho rõ đây, nếu không muốn cả tộc bị diệt, hãy đem phu nhân giao ra đây. Còn nếu như trái ý ta, sẽ diệt toàn tộc.

Bạch Khiết mỉm cười. Âu yếm nói với Lưu Phong: "Tiểu tình nhân, bộ dáng của người vừa rồi thật đáng yêu, tràn đầy khí khái nam tử hán đại trượng phu, ta thích."

Lưu Phong một trận buồn bực, bộ dáng giết người của mình như thế nào có thể sử dụng hai từ "đáng yêu" để hình dung được chứ. Thục nữ ngàn năm có lối suy nghĩ quả nhiên không như người thường.

"Tiểu tình nhân, ta biết người ngươi muốn tìm được giấu ở địa phương nào. Bất quá ta cảm giác được nơi đó có nguy hiểm rất lớn. Nhất định phải đi sao? "Bạch Khiết ôn nhu nói.

Có thể không đi sao?

Nàng kia chính là trượng mẫu của mình à.

Lưu Phong gật đầu, nghiêm trang nói: "Ân, nhất định phải đi."

"Con đường phía trước hung hiểm vạn phần, ngươi nhất định phải chuẩn bị tâm lý đề cao cảnh giác a. Không phải lúc vạn bất đắc dĩ, ta sẽ không dễ dàng ra tay giúp ngươi đâu."Bạch Khiết là con người như vậy, sinh tử chiến đấu có thể rèn luyện người. .

"Ân! Ta hiểu! "Lưu Phong cầm trong tay Hạo Thiên Kiếm, cười to nói: "Hôm nay ta muốn mở một màn đại khai sát giới."

"Lưu Phong. Huyết tộc thánh địa. Không cho phép ngươi làm càn!"

Có lẽ là bị Lưu Phong khinh miệt quá mức đã chọc giận đám huyết tộc nhân, đang khi nói chuyện đã có hơn hơn mười huyết tộc nhân nhất thời xuất hiện trước mắt hắn. Cầm trong tay huyết kiếm, lạnh lùng nhìn hắn.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nhìn mười mấy tên huyết tộc trước mắt, trong lòng sát khí dâng trào, huy kiếm hét vang. Tay phải nắm chặt Hạo Thiên Kiếm, ánh sáng vàng rực từ thanh kiếm phát ra chiếu rọi một góc trời.

"Hô! "Hạo Thiên Kiếm ầm ầm lao ra, xoay tròn bay múa, nhô lên cao ánh sáng rực rỡ, kiếm quang chói lòa, nhất thời khiến cho đang huyết tộc nhân cam đảm trở nên rét run.

"Đi tìm chết! "

Ngay sau tiếng hét lớn vừa rồi, Lưu Phong ra sức đem Hạo Thiên Kiếm huy vũ cực mạnh, quang huy lóe ra rực rỡ, hơn mười tên huyết tộc đã bị kiếm quang chém ngang eo, đứt đoạn mà chết.

"Chống ta là chết! "

Lưu Phong bay lên tận trời, Hạo Thiên Kiếm mở rộng quang huy sáng chói. Ra chiêu không cần đẹp, chỉ cần giết được kẻ địch, lập tức có mấy tên huyết tộc mạng vong dưới kiếm.

"Ha ha, thật thống khoái! "

Lưu Phong ha ha cười to. Lòng hiếu sát đã lâu tĩnh lặng giờ đã được thức tỉnh, theo lưỡi kiếm tàn bạo giết người không chớp mắt, hắn cảm giác tâm lý sung sướng, vô cùng thống khoái.

Lưu Phong tay trái kiếm quyết biến hóa, tay phải Hạo Thiên Kiếm nhô lên cao tung hoành phi vũ, từng đạo quang huy màu vàng chiếu sáng một vùng. Hắn tựa như một tử thần hung bạo đang, vô tình thu hoạch tánh mạng của huyết tộc nhân.
"Sát! Sát! "

Lưu Phong toàn thân tràn đầy sát khí, thấy huyết tộc trận hình tán loạn thì hét lớn một tiếng, Hạo Thiên Kiếm bạt địa bay lên, vạn ngàn đạo kim quang phá vũ bắn ra như mưa. Đại địa chấn động, giữa không trung đám huyết tộc nhất thời hoảng loạn chạy trốn, tất cả hoảng loạn.

Rất nhiều thanh âm hoảng loạn, tiếng kêu sợ hãi. Thanh âm ầm ĩ, kiếm minh nổ tung ồn ào chói tai, chỉ là vừa xuất một kích cũng đã có hơn mười tên huyết tộc huyết nhục tứ tung.

"Tất cả rút lui."

Huyết Ti ti chủ trong lòng hoảng hốt, một bên ra lệnh cho thuộc hạ chạy trốn, một bên đối với Lưu Phong nói: "Nếu muốn cứu Mộ Dung phu nhân, ngươi hãy theo chúng ta lại đây."

Vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên tuôn ra một đạo huyết vụ bao trùm lấy đám huyết tộc nhân.

Lập tức. Hồng quang chợt lóe. Những người có cánh đột nhiên biến mất vô ảnh vô tùng.

Lưu Phong nao nao, bất chợt cảm thấy đau đầu, lại nghe Bạch Khiết nói: "Bọn họ thi triển huyết độn thuật, đã đào xa, bất quá ta có thể cảm ứng được hành tung của bọn họ."

"Ngươi đi theo ta! "

Lưu Phong liền dựa vào chỉ dẫn của Bạch Khiết đi theo hành tung của lũ huyết tộc nhân.

Trải qua một thời gian không dài, hai người đi tới một hắc động u thâm thần bí.

Bạch Khiết có chút nhíu mày, nói: "Tiểu tình nhân, người ngươi muốn cứu Mộ Dung phu nhân đang ở ngay bên trong."

Lưu Phong vội vàng nói: "Chúng ta hãy đi vào! "

"Chờ một chút! "

Bạch Khiết vội ngăn cản Lưu Phong, nói: "Ta cảm giác được bên trong động có một cổ lực lượng rất kỳ quái, vẫn nên cẩn thận xem xét cho thỏa đáng."

Lưu Phong cao ngạonói: "Không cần suy nghĩ nhiều như vậy, nơi này khẳng định là một bẩy rập hại người, bên trong động nhất định có sát chiêu mai phục. Bất quá nếu phu nhân ở bên trong, biết rõ là bẩy rập, ta cũng phải đi xuống."

"Đừng đi nghen, nếu ngươi đã quyết định, ta cùng ngươi đi vào! "Nói xong, Bạch Khiết lại lẩn trốn vào tam phần quy nguyên đan.

Lưu Phong cũng không do dự, bay người vào trong.