Hi Du Hoa Tùng

Chương 752 : Tương kiến Thái Tử Phi

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Người vừa tới gật gật đầu. Tử khí từ từ tản ra bốn phía, để lộ một khuôn mặt vô cùng anh tuấn, hắn thản nhiên đáp: "Nhãn lực Hầu gia quả nhiên lợi hại, tại hạ đích thực là vâng lệnh Điện hạ, tới thỉnh Hầu gia cùng đi một chuyến."



Lưu Phong nghe vậy, cũng không nói gì ngay. Chỉ cẩn thận đánh giá nam nhân lạ mặt trước mắt, sắc mặt bỗng ngưng trọng hẳn lên. Người này hoàn toàn không có khí tức sinh mệnh, thậm chí ngay cả tu vi của hắn Lưu Phong đều không cảm ứng được, chỉ là trực giác mách bảo người này cực kì nguy hiểm.



"Cao thủ a. !" Đây mới là cao thủ chân chính.



Lưu Phong đối với người này đánh giá rất cao, trong lòng chờ mong cùng hắn phân cao thấp.



"Không biết các hạ xưng hô thế nào?" Lưu Phong tỏ ra thập phần tôn kính đối với vị cao thủ này.



"Khởi bẩm Hầu gia, tại hạ là Á Đương! (Adam)" Thái tử phi cùng Lưu Phong có chút quan hệ, Á Đương tự nhiên đối với Lưu Phong cũng phải ba phần lễ khí.



"Á Đương?" Ta kháo, không phải vẫn còn con cháu của Eva chứ. (Thuỷ tổ loài người, Vườn địa đàng. theo Thiên chúa giáo)



"Tên ngươi từ đâu mà có?" Lưu Phong đột nhiên cảm thấy hứng thú.



"Bẩm Hầu gia, là Điện hạ ban tặng cho ta." Tuy không hiểu tại sao Lưu Phong lại cảm thấy hứng thú với danh tự của mình, nhưng Á Đương cũng cung kính trả lời câu hỏi của Lưu Phong.



"Trùng hợp mà thôi." Lưu Phong lạnh nhạt cười, nói: "Á Đương, không bằng chúng ta đánh một trận trước đã."



Á Đương nghe vậy, trước tiên là thân hình khẽ run một chút, vội vàng khoát tay nói: "Không ổn, không ổn. Điện hạ lệnh cho ta phải mời bằng được Hầu gia đến một chuyến, ta sao dám cùng người động thủ. Nếu bị Điện hạ biết, ta nhất định bị trách phạt." Á Đương tuy đối với quan hệ của Thái tử phi và Lưu Phong cũng không rõ lắm, nhưng theo hắn suy đoán qua lời nói gần nhất của Thái tử phi thì vị tiểu Hầu gia này nhất định sẽ trở thành nam nhân của Điện hạ. Nói như vậy, nếu trước đó không có lệnh của Thái tử phi, hắn tuyệt đối không dám cùng Lưu Phong động thủ.



"Không có gì không ổn, ra tay đi. Nếu không ta đành ra tay trước vậy" Lưu Phong thấy Á Đương do dự không dám động thủ, quyết định buộc hắn phải ra tay. Nói câu chưa dứt, một đạo kiếm sắc tử kim quang đã vô thanh vô tức chém tới Á Đương.



Một kiếm này, Lưu Phong chỉ vận không đến ba thành công lực.



"Ầm vang—!"



Thế kiếm như sấm sét bổ tới, Á Đương cũng không chút cử động, chỉ đứng chịu một kiếm của Lưu Phong. Cũng may Lưu Phong chỉ dùng ba thành công lực. Thêm nữa thân thể Á Đương rắn chắc cứng như kim cương, cho nên tuy rằng trúng kiếm nhưng cũng không xảy ra thương tổn gì.



Lưu Phong trợn tròn mắt, không vui hỏi: "Tại sao ngươi lại không đánh trả?"


"Hầu gia, người đã đến rồi—!" Á Đương ngẩng đầu, hướng về phía Lưu Phong tươi cười, hô một tiếng.



Thái tử phi nghe vậy, vội vàng dừng tiếng đàn lại. Vẻ mặt ửng hồng mang chút bối rối, Thái Tử phi bước nhanh tới ôm chầm lấy Lưu Phong: "Hài tử, ngươi rốt cuộc cũng đến rồi. Ngươi không biết là ta nhớ ngươi cỡ nào." Nếu không phải e ngại có người ngoài ở đây, Thái tử phi chắc chắn sẽ đem Lưu Phong ôm vào lòng ngực.



Lưu Phong không nghĩ Thái tử phi lại nồng nhiệt với mình như vậy, mỉm cười: "Làm cho Điện hạ phải dụng tâm."



"Hài tử, mau qua đây, phải cho ta hảo hảo nhìn ngươi một lúc." Thái tử phi trực tiếp kéo tay Lưu Phong đến ngồi đầu giường bên cạnh mình.



Lưu Phong chỉ cảm thấy một hương thơm dễ chịu giống như hoa lan và xạ hương làm phấn chấn tâm hồn. Bình tĩnh nào, nữ nhân này quả thật muốn ăn ta à?



"Điện hạ, người tìm ta không biết có chuyện gì?" Lưu Phong theo bản năng ngồi xích ra cách Thái tử phi một ít khoảng cách, lái đề tài về chuyện chính sự.



Thái tử phi đang muốn nói, đột nhiên quay đầu nói với Á Đương: "Ngươi mang mọi người ra ngoài canh cửa cho ta, ta cùng Hầu gia có chuyện quan trọng cần thương lượng. Không có lệnh của ta, không ai được phép vào đây."



Á Đương khẽ gật đầu lĩnh mệnh, vội mang theo đám thuộc hạ cáo lui.



Lưu Phong trán ứa mồ hôi lạnh, trong lòng có chút buồn bực. Lời nói này, tình huống này, đều phải là nam nhân nói mới đúng.



Đuổi người đóng cửa, bước tiếp theo lên giường?



"Hài tử, ta tìm ngươi, đích thật có việc muốn cùng ngươi thương nghị. Nhưng mà chuyện này cũng không vội. Mẫu thân xa ngươi lâu như vậy, thật vất vả mới gặp mặt, ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi." Ánh mắt Thái tử phi loé lên một tia hưng phấn. Người ngoài nhìn vào đích thực nghĩ mẫu tử tình thâm.



Lưu Phong bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ bà mẹ hờ này thật nhiệt tình. Ngay cả chuyện vợ chồng tân hôn tiễn biệt cũng không bằng tình cảm Thái tử phi lúc này.



"Điện hạ, hay là chúng ta trước tiên bàn về chính sự a. Người cũng biết, gần đây thế cục kinh đô có chút hỗn loạn, có một số việc nửa điểm cũng không thể chậm trể." Lưu Phong bình tĩnh điều chỉnh bản thân vì tâm thần quả thật có chút nhộn nhạo, rồi nghiêm túc nói.