Hi Du Hoa Tùng

Chương 774 : Mộ Dung phu nhân thế Túc Vương cầu tình?

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


"Muội dám, huynh đánh muội." Lưu Phong vốn đang muốn nói huynh đánh muội vãi rắm ra, đột nhiên ý thức được chiêu này đã không hiệu quả, Tiểu nha đầu tựa hồ thích bị ngược đãi. Mỗi lần đánh nàng vào mông, nàng đều sung sướng rên rỉ, người không biết lại còn tưởng hai người đang làm việc sung sướng .



"Tỷ phu, huynh tốt nhất nên đáp ứng muội a. Nếu không, hắc hắc, huynh sẽ hối hận?" Khuynh Thành quay lại Lưu Phong thè đầu lưỡi ra mà trêu chọc.



Mẹ kiếp, Tiểu ma nữ quá phiền toái này, rốt cuộc cũng chẳng biết nàng ta muốn làm gì? Ngày ngày quấn quít cùng ngủ với mình, lại không cho mình thịt. Mẹ nóa, muội nghĩ rằng huynh là Liễu Hạ Huệ chắc. Hơn nữa, cho dù là Liễu Hạ Huệ cũng chịu sao nổi thiếu nữ thanh xuân này để lõa thể rồi cám dỗ cơ chứ?



"Tỷ phu, hảo tỷ phu, huynh đáp ứng nhân gia đi mà, nhân gia chỉ nghĩ ở trong lồng ngực huynh rất là ấm áp, an toàn. nếu huynh không cùng muội ngủ thì muội sẽ cảm thấy cảm thấy không an toàn. Muội sẽ mất ngủ. Mà huynh đã nói, mất ngủ sẽ ảnh hưởng tới da. da sẽ không tốt. Muội sẽ vô duyên, mà vô duyên thì không xuất giá được. ô ô. Khuynh Thành sẽ đau khổ a. Khuynh Thành từ nhỏ không cha không mẹ, không ai âu yếm, không ai yêu thương. Tỷ phu huynh cũng không để ý đến muội. muội chết cho rồi."



Ta khinh, ngươi chẳng biết diễn tuồng a.



Nhìn Khuynh Thành làm bộ dạng ra vẻ đáng thương, Lưu Phong thật muốn la mắng nàng một trận. Nhưng mà bộ dáng này quả thật có chút làm đau lòng người.



Sợ ngươi roài.



Lưu Phong coi thường liếc nhìn Khuynh Thành, nói không vui: "Được rồi, được rồi, đừng làm bộ buồn rầu nữa. Người không biết còn tưởng huynh khi dễ muội. Huynh đáp ứng muội, đáp ứng cùng muội ngủ là được rồi."



"Dạ "



Khuynh Thành nghe vậy, lập tức thôi khóc vờ, vẻ mặt đắc thắng mỉm cười, tay phải giơ lên hai đầu ngón tay chụm lại hình chữ V < nd: như tây >



Lưu Phong buồn bực một trận. Không phải cách đây không lâu hắn đã làm như thế này trong lúc vô ý sao? Làm sao mà tiểu nha đầu này nhớ kỹ thế, lại còn sử dụng ngay trước mặt mình. Quả là tin cho Nghiệp báo a.



"Không cho đi theo huynh, không cho xem trộm a—!"



Dặn dò xong, Lưu Phong quay mình đi thẳng.



Khuynh Thành nhìn theo lưng Lưu Phong, bĩu môi nói: "Xí, bổn tiểu thư không có thèm rình coi huynh. Có cái gì đẹp mắt mà xem đâu, Uyển Nhi tỷ tỷ đều nói cho muội biết rồi. Huynh muốn ăn nàng thì gắng đợi đến đêm động phòng hoa chúc. Huynh cứ từ từ mà đợi đi".



Bước nhanh tới trước cửa phòng của Mộ Dung Uyển Nhi, Lưu Phong gõ nhè nhẹ vài cái lên cửa. Rất nhanh âm thanh của Mộ Dung Uyển Nhi vang lên: "Lão công, là người sao?".


Lưu Phong ngạc nhiên một trận. Nếu phải nói thật, Mộ Dung phu nhân là nữ tử tu chân giới như vậy, lại phải chèo chống cho cả một đại gia tộc, có thể tưởng tượng được là trọng trách lớn thế nào.



"Phu nhân, ta hiểu được rồi. Ta sẽ nghĩ biện pháp trước mặt Hoàng đế cầu xin, nhưng chuyện có thể được hay không, ta cũng không dám cam đoan với người". Sắc mặt Lưu Phong đã hòa hoãn đi rất nhiều.



"Cám ơn ngươi, Phong nhi"



"Được rồi, Túc vương phi muốn gặp mặt ngươi, không biết ý ngươi thế nào?" Mộ Dung phu nhân đột nhiên nhớ tới việc gì đó.



"Gặp ta?" Lưu Phong thoáng lo lắng rồi gật đầu nói: "Được rồi, người nói cho Phi, hôm nào có thời gian ta sẽ an bài."



"Phu nhân, giải quyết xong chuyện người khác rồi, có nên nói đến chuyện của người không?" Trước thần sắc đau khổ của Mộ Dung phu nhân, Lưu Phong mới nghĩ ra, thậm chí có chút động tâm.



"Chuyện gì của ta?" Mộ Dung phu nhân kì quái nhìn Lưu Phong.



"Người vừa rồi cũng nói, bên người đàn bà mà không có đàn ông là rất khổ sao." Nói đến đây, Lưu Phong thâm ý nhìn Mộ Dung phu nhân nói: "Trọng trách của Mộ Dung thế gia quá nặng nề, chẳng lẽ phu nhân không nghĩ tới lại tìm một lang quân như ý sao?"



Mộ Dung phu nhân nghe vậy, thân thể bất giác run rẩy một chút, cẩn thận đánh giá Lưu Phong rồi đột nhiên hỏi: "Phong nhi, ngươi thực sự nói cho ta. Trong lòng ngươi thì ta là nữ nhân như thế nào, hi vọng ngươi nói thật cho ta biết?"

Bình tĩnh nào, bà lại định bắt ta đi ở rể sao?



Lão tử là người đã có gia thất, hơn nữa nữ nhi của bà cũng chỉ là một trong số thê tử của ta, việc này không tốt sao? Lưu Phong thoáng chút do dự rồi gật đầu:



"Người rất đẹp, rất dịu dàng, rất hấp dẫn, rất. dù sao cũng là rất tốt < thèm chảy nước, muốn ăn lại còn giả vờ đánh giá @@>



Mộ Dung phu nhân hơi gật đầu, ánh mắt như trước vẫn nhìn chằm chằm Lưu Phong rồi nói tiếp: "Vậy ngươi nói cho ta biết, ta ở trong lòng ngươi được hình dung thế nào?"