Hi Du Hoa Tùng
Chương 789 : Phong nhi, ta phải đi
Ngày đăng: 20:12 19/04/20
Lưu Phong hiểu ý liền đi tới, đôi tay nhẹ nhàng xoa nắn trên người Trương Mỹ Nhân, "Tứ sư tôn, có thích ta như vậy không?"
Trương Mỹ Nhân đỏ mặt tới tận mang tai, xuân tình nhộn nhạo đành nhỏ giọng nói: "Thích a-!"
"Hương Quân, ngươi xuất thủy kìa?" Trương Mỹ Nhân giơ đầu ngón tay trước mặt Lý Hương Quân để cho nàng ta quan sát.
Lý Hương Quân nhất thời cúi đầu, có chút ngượng ngùng, nhưng đôi mắt ngọc lại tỏa ra nét lộng lẫy cực kỳ dâm đãng. Kỳ thật, Lí Hương Quân cũng sắp không chịu nổi nữa rồi. Dưới sự vuốt ve của Lưu Phong, hạ thân của nàng cách lớp quần cũng đã ra nước làm dính ươn ướt đầu ngón tay Lưu Phong.
Lý Hương Quân làm sao chịu nổi dạng kích thích như thế cơ chứ. Toàn thân run rẩy liên hồi, khoái cảm khác thường dường như đã khiến cho nàng đạt tới bến bờ đỉnh cao dục vọng.
"Ta. Ta không chịu được-!" Lý Hương Quân yêu kiều rên rỉ, thân thể mềm mại ưỡn lên. Toàn thân lập tức run rẩy kịch liệt, thể xác và tâm hồn sung sướng đến thốt ra những tràng rên rỉ.
"Thoải mái đi, kỹ thuật của ta cũng không thể tệ hơn của Phong nhi a-!" Trương Mỹ Nhân hùng hồn có chút đắc ý.
"Tứ sư tôn, người trước kia thường xuyên làm như vậy sao?" Lưu Phong tựa hồ cũng bị cảnh khác thường này làm cho kích thích, khoái cảm trong lòng càng đậm đà hơn trước kia.
Mà sau lúc này thì nên tu luyện Thất Tình Lục Dục quyết loại tốt nhất từ bao đời nay. Tu luyện Thất Tình Lục Dục quyết ở trình độ rất cao chính là dục vọng rất sáng tạo mà con người hằng theo đuổi. Càng động tình, hiệu quả của tu luyện càng tốt.
Lý Hương Quân trong khi run rẩy rốt cuộc cũng bắt đầu trả đòn. Hai tay cũng giống như Lưu Phong đặt trên người Trương Mỹ Nhân bắt đầu vuốt ve đùa giỡn. Bản thân đã trải qua một lần nên nàng tựa hồ cũng tự lấy ra được một ít kỷ xảo.
Rất nhanh, dưới sự ve vuốt của hai người, trong miệng Trương Mỹ Nhân cũng bắt đầu rên rỉ dâm ngữ. Khoái cảm lan chuyền nhanh chóng cũng khiến cho nàng vui sướng mà bắt đầu không ngừng uốn éo, từ trong miệng lại càng liên tục thốt ra âm thanh rên rỉ dâm mỹ vô cùng. Trương Mỹ Nhân trước kia làm với nữ nhân. Từ lúc cùng Lưu Phong thì cũng không một lần nào làm qua với đàn bà như thế nữa. Lần này nam nữ đồng thời, càng khiến cho nàng kích thích vô cùng.
Kích thích của tình dục khiến cho Trương Mỹ Nhân không một chút cố kỵ, dâm ngữ phóng túng không ngừng thoát ra. Thấy nói gì mà kích thích thì nói luôn, động tác gì mà dâm đãng thì làm ngay. Khiến cho Lưu Phong động tình không thôi.
"Tứ sư tôn. Ta cho người thoải mái"
Rốt cuộc, Lưu Phong cũng không chịu nổi liền ra sức tách chân nữ nhân ra, vung quân tử kiếm mà đâm vào hoa tâm của nữ nhân. Trong lòng Trương Mĩ Nhân nhất thời cảm giác thấy niềm vui sướng lại cực kì tê dại bắt đầu tràn ngập.
Đình Nhi gật đầu: "Cám ơn sư tôn nhắc nhở, Đình Nhi những ngày này vẫn cố gắng tu luyện, chỉ có lúc nhàn hạ mới nghĩ đến chuyện cũ. Sư tôn, người yên tâm đi, đồ nhi biết nên làm như thế nào."
"Ân, đồ nhi có thể nghĩ như vậy, vi sư cũng an tâm." Ngưng Nguyệt đại sư có chút thở dài một tiếng, đáp: "Đình Nhi, bây giờ ngươi còn hận ta chứ?"
Đình Nhi mỉm cười: "Sư tôn, Đình Nhi cho tới bây giờ vẫn không có oán hận người."
"Đình Nhi, sư tôn mấy ngày nay thường xuyên tự trách, trước kia ta thật sự có lỗi với đồ nhi. Thậm chí đôi khi ta suy nghĩ, ta căn bản là không có tư cách làm sư tôn của ngươi." Ngưng Nguyệt đại sư tự trách nói: "Trước kia ta thật khờ, Thiên Tâm đích thực rất ưu tú, nhưng mà ta cũng không nên kiên quyết ngăn cản hai người các ngươi đến với nhau. Đồ nhi nói đúng, chuyện tình yêu hai người thì người khác không có quyền nói xen vào. Bất quá Đình Nhi, vi sư còn phải nhắc nhở lại đồ nhi một câu. Đồ nhi nói cố nhiên rất có đạo lý, nhưng là sư môn cũng có quy củ của sư môn, cho nên đồ nhi phải chuẩn bị tâm lý." Từ khi có trợ giúp của Thu Sương giải trừ tâm ma, Ngưng Nguyệt đại sư dần dần tỉnh ngộ lại, đối với chuyện trước kia tự trách không thôi. Thông qua mấy ngày cùng Đình Nhi tâm sự thì bà cũng hiểu được rất nhiều chuyện. Tỷ như nói, trên thế giới này còn có một điều gì đó rất phức tạp gọi là tình yêu. Mặc dù, Ngưng Nguyệt đến bây giờ vẫn còn hoàn toàn không rõ ràng cái gì là tình yêu đích thật, tình yêu cùng song tu tới cùng có gì không giống nhau. Nhưng là ít nhất thì bà đã không còn ngoan cố, không giảng đạo lý như trước nữa.
Đối với chuyển biến cùng tỉnh ngộ của Ngưng Nguyệt đại sư, Đình Nhi tự nhiên là phi thường vui vẻ. Lúc trước, nàng cứ lo lắng quan hệ của chính mình cùng Ngưng Nguyệt đại sư, không biết tai sao tồi tệ đi. Giờ thì tốt rồi, sư tôn trở lại như sư tôn trước kia mà yêu thương nàng, bây giờ cũng chẳng còn lo điều gì nữa.
"Sư tôn, chuyện trước kia dù sao cũng đã qua rồi. Hơn nữa, trước kia là do người bị tâm ma ảnh hưởng, cũng không phải bản ý của người." Đình Nhi khoan dung cười.
"Được rồi Đình Nhi, có chuyện sư tôn muốn nói cho đồ nhi biết. Trong lúc vô ý ta nghe được, sư huynh chưởng giáo tựa hồ cùng một vị cao thủ Tiên Linh Môn có quan hệ, vị cao nhân kia có vẻ cố ý bồi dưỡng cho Thiên Tâm. Đồ nhi phải nhanh một chút thông tri cho hắn, để hắn có điều chuẩn bị. Để tránh trong tương lai phải chịu thiệt tại tu chân đại hội" Vốn không nên để cho Đình Nhi biết, nhưng mà Ngưng Nguyệt do dự mãi cuối cùng vẫn nói cho Đình Nhi.
"Đa tạ sư tôn nhắc nhở-!" Đình Nhi cảm thấy trong lòng ấm hẳn lên.
"Đình Nhi, vi sư thật tâm hi vọng đồ nhi có thể tìm được tình yêu mà ngươi nói" Từ lúc biết Thiên Tâm được Tiên Linh Môn đỡ đầu thì Ngưng Nguyệt đại sư có chút lo lắng.
Đình Nhi mỉm cười, tràn ngập tự tin: "Sư tôn, người yên tâm đi, đồ nhi sẽ tìm được hạnh phúc. Bởi vì đồ nhi tin tưởng hắn."
Kinh đô, Thiên Thượng Nhân Gian.
"Tam sư tôn, người cũng sắp đi, như thế nào lại không nói đồ nhi một tiếng?" Lưu Phong bồi tiếp Trương Mỹ Nhân một ngày một đêm, sáng sớm ngày thứ hai liền chạy tới phòng Nghê Thường.