Hi Du Hoa Tùng
Chương 931 : Tranh giành bên bờ Hàn Nguyệt Thủy đàm
Ngày đăng: 20:14 19/04/20
"Uhm, ta biết rồi. Chúng ta làm thì ngươi cứ yên tâm đi. Ngươi ở Vân Mộng Trạch cũng đừng quá quan tâm đến chuyện tình ở kinh thành, cứ làm tốt chuyện ở đây là được rồi." Thái tử phi thư thái nói.
Trong lòng Lưu Phong cũng thấy an tâm, thủ đoạn của nữ nhân mình tuyệt đối không thua gì đấng mày râu.
Hắn cân nhắc một lát mới nói: "Nếu có nguy hiểm đừng vội manh động, cho dù thế nào đi nữa thì an toàn của các nàng vẫn là quan trọng nhất."
Thái tử phi mỉm cười nói: "Nghe được ngươi nói như vậy, ta cảm thấy mình thật hanh phúc, cực kỳ hạnh phúc".
Thái tử phi nhìn chằm vào mắt hắn nói: "Phong nhi, chẳng phải ngươi đã nói cả đêm với ta sao?"
Lưu Phong liền sửng sốt, lập tức hiểu rõ ý tứ của Thái tử phi, tuy vậy hắn lại cố ý giả ngu: "Ý của nàng là."
Thái tử phi cắn môi, tưởng hắn nói thật: "Tiểu biệt thắng tân hôn, chẳng lẽ ngươi không muốn nghỉ ngơi một lát ư?"
"Ha ha, Điềm nhi, đúng là nửa trên của nữ nhân là con người, nửa dưới là con vật. Nhưng bây giờ nàng đừng có gấp a." Lưu Phong cười hắc hắc, xem ra đã đến lúc ôm nữ nhân này rồi.
Thái tử phi bị nam nhân của mình nói như vậy thì lập tức có chút thẹn thùng. Nàng xoay thân thể mềm mại của mình lại, nhẹ giọng nói: "Ta. ta đi đây." Nói xong liền đứng dậy, làm bộ dáng như muốn rời đi.
Lưu Phong liền kéo nàng lại, ôm nàng vào trong lòng khiến cho thân thể của Thái tử phi mềm nhũn yếu ớt ôm chặt hắn, rồi cười nói: "Điềm nhi, nàng giận rồi à? Ta chỉ nói giỡn với nàng thôi mà."
Lưu Phong cắn nhẹ vào vành tai của nàng, khẽ nói: "Qua đêm nay, sáng mai nàng đã phải trở về rồi."
Thái tử phi gật đầu, dụi đầu vào ngực nam nhân. Hai tay nàng ôm lấy cổ của hắn, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc và ngọt ngào.
Lưu Phong nhẹ nhàng cho tay vào trong quần lót của nàng, nhẹ nhàng chạm lên vùng nhạy cảm. Thái tử phi không thể cưỡng lại nép dần vào trong lòng Lưu Phong, cặp mông đàn hồi, chà xát lên "kiên đỉnh" (đầu rùa) của hắn. Khiến cho máu trong người của hắn suýt chút nữa phải phun ra. (DG: ta thì phun rồi đây. )
Hai tay hắn đột nhiên nắm chặt đôi bưởi cực phẩm của Thái tử phi giục giã khiến thân thể nàng không ngừng lắc lư.
Môi Lưu Phong không ngừng hôn lên sau gáy ngọc của nàng. Gương mặt của Thái tử phi lập tức đỏ bừng lên, hai tay lại gắt gao ôm chặt thân thể của Lưu Phong.
Một lát sau Thái tử phi có vẻ không thể kìm nén nổi nữa, nàng chủ động kéo hai tay Lưu Phong đặt ở trên cái bụng phẳng lỳ của nàng, khẽ nói: "Ta muốn thời khắc sung sướng này được trường tồn vĩnh viễn!"
Hai tay Lưu Phong nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng nơi bụng nàng, chậm rãi vuốt ve xuống phía dưới, ý đồ thâm nhập vào khu vực mềm mại, bí ẩn kia.
Thái tử phi đột nhiên xoay người, gắt gao ôm lấy thân thể của Lưu Phong, hỏi:
Nhìn thấy giai nhân đã có ước định, một vài đệ tử nam tử còn trẻ liền có tư vị, thêm vào Lưu Phong là kẻ xa lạ nên lập tức bắt đầu hô hoán đòi quyết đấu gì đó.
Lưu Phong cười lạnh một tiếng nói: "Từ giờ trở đi, Hàn Nguyệt Thủy đàm là không gian của cá nhân ta. Các ngươi cấm được tới gần đây, nếu không chỉ có con đường chết." Nói xong liền triệu hồi làm vang lên một tiếng chim hót. Thanh loan Phi Nhi đột nhiên hiện thân, quanh thân bao bọc một ngọn lửa màu xanh.
"Là Thanh loan thần điểu!"
Hiện trường có vài người đã nhận ra, lập tức kêu la rồi lùi lại sau vài bước.
"Ngươi. Các ngươi rốt cuộc là ai?" Đình Nhi xuống tay còn lưu tình, Hoa Vô tà tuy rằng đã bị chém đứt một cánh tay, nhưng tính mạng không có nguy hiểm.
"Tại hạ là Lưu Phong của Phiêu Miểu Cốc, vị này chính là Huyền Tâm Chánh tông Đình Nhi cũng là thê tử chưa xuất giá của ta!" Lưu Phong nghiêm nghị giới thiệu.
Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức lại nháo nhào thêm một trận nữa.
Lưu Phong là ai? Không ai mà không biết hắn chứ. Theo lời người ta nói hắn là người đại biểu của Hoàng gia cầm quyền giới thế tục. Đình Nhi là ai? Mọi người ai cũng biết là nữ tử tuổi trẻ kiệt xuất nhất của Huyền Tâm Chánh tông, nghe nói tại Tu chân Đại hôi này lựa chọn người song tu bầu bạn. Các nam đệ tử đến đây hôm nay, đại bộ phận đều vì Đình Nhi mà tới, hy vọng có thể ôm mỹ nhân đưa về.
Nhưng theo tình hình tại chỗ mà xét thì dường như có vấn đề a. Nàng có vẻ đã hứa hôn với người khác rồi.
"Thì ra nàng là Đình Nhi?" Hòa Vô Tà oán hận nói: "Tại hạ vì nàng mà đến, không nghĩ nàng lại xuống tay đả thương ta. Tuy nhiên, ta có điều không rõ. Theo Huyền Tâm Chánh tông nàng mà nói thì nàng chọn song tu bạn lữ ở lần Tu chân Đại hội này, vì cái gì."
"Câm mồm!"
Đình Nhi tức giận nói: "Ngươi nghĩ sao vậy, chuyện của ta sao ta lại đi nói với ngươi?"
"Đình Nhi tiên tử, lời này của nàng có vẻ không đúng rồi."Một người tu chân trung niên chậm rãi đi ra nói: "Nếu Huyền Tâm Chánh tông đã nói ra lời như vậy, thì phải cho chúng ta chút quyền lợi chứ?"
"Đúng vậy!"
Lời này vừa nói ra, các nam đệ tử lập tức làm cho hiện trường như muốn nổ tung ra. Mọi người dường như rất căm giận, ồn ào nói cái gì mà tất cả đều có quyền lợi truy cầu hạnh phúc.
Đình Nhi không vui, sắt mặt trầm xuống, cả giận nói: "Các ngươi đều im miệng hết đi. Về tu vi các ngươi có tư cách không, sợ đến ta các ngươi cũng không hơn được"