Hình Đồ
Chương 125 : Tâm tư của lưu khám 2
Ngày đăng: 01:37 20/04/20
Lưu Khám phục hồi tinh thần, vỗ vỗ đầu Vương Tín.
- Tín, chúng ta trở về đi. . . Bài học ngày hôm nay của ngươi còn chưa có làm đâu.
Vương Tín mỗi ngày đều phải làm rất nhiều bài tập, ngoại trừ luyện võ ở ngoài. Vương Cơ còn bắt y học chữ. Chỉ tiếc Vương Tín trời sinh không thích đọc sách. Mất sức của chín trâu hai hổ mới biết được tên mình viết như thế nào. Thế nên tâm trạng của Trình Mạc khi dạy cậu học chữ cũng rất thấp. Cũng may, Trình Mạc có một tính cách kiên trì, càng là thất bại, lão lại càng mạnh hơn, mỗi ngày đúng giờ lại chờ ở nhà.
Vừa nghe thấy hai chữ bài tập, Vương Tín lại cảm thấy nhức đầu. xem tại
- Cự bá cũng không biết chữ, y có thể không học, ta vì sao phải học?
Cự bá mà Vương Tín nói chính là Lưu Cự. Đến giờ, ngay cả chính tên mình còn không biết viết, hoàn toàn vô vọng.
Lưu Khám vỗ vỗ đầu Vương Tín:
- Cự bá lớn tuổi, Tín tuổi còn nhỏ. Không biết vài chữ, tương lai sẽ thiệt thòi lớn.
- Ta không thích học chữ, ta thích luyện võ. Còn có thích nghe chủ nhân ngươi kể chuyện xưa. . . chính là cái chuyện về Tôn Ngộ Không.
- A, vậy ngươi càng phải học thật tốt, sau này ta sẽ càng kể nhiều chuyện cho ngươi.
Hai người này, ngươi một lời, ta một câu, trực tiếp mang vấn đề của Tào Tham chuyển hướng. Xe ngựa dừng trước của quan thự, Lưu Khám mang theo Đường Lệ cùng Tào Tham đi vào thư phòng của hắn, sau đó phân phó nói:
- Đạo Tử, đi mang vật kia đến cho ta, ta có chuyện muốn bàn bạc.
Trần Đạo Tử bây giờ đã thành tùy tùng của Lưu Khám.
Nghe vậy, lập tức lên tiếng trả lời đi lấy
Lưu Khám nói:
Đường Lệ cùng Tào Tham đều nghi hoặc không giải thích được. Cái này đối với bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là một danh từ xa lạ.
Lưu Khám giải thích nói:
- Chưng thổ pháp chính là dùng vôi, đất sét cùng với nước gạo nếp trộn lên, sau khi trộn đều bắt đầu xây, có thể làm cho các bức tường cứng không thể đánh vỡ. . . Cái này cũng là trước kia ta đi qua Cự Lộc thì thấy có người dùng phương pháp đó. Đất sét đối với chúng ta mà nói, không thành vấn đề. Chất đất của Tứ Hồng chính là như thế. Về phần vôi trắng, cũng không khó tìm, gạo nếp là khó nhất, không có nhiều.
Nếu dùng cách này, nhiều nhất ba năm có thể xây thành.
Đường Lệ suy nghĩ một chút:
- Nếu như biện pháp này thực sự không được, ta thật ra không có ý kiến. Nhưng là ngươi xây dựng tường thành, còn phải xin chỉ thị của quận thủ.
Lưu Khám gật đầu nói:
- Đợi đến lúc xuân sang, ta sẽ xin chỉ thị.
- Như vậy thì tốt!
Đường Lệ, Tào Tham cùng Lưu Khám bàn bạc chỉ chốc lát, sau khi xác định một số việc, đứng dậy cáo từ.
Song vừa ra khỏi cửa phòng, Đường Lệ đột nhiên nói:
- A Khám, thời gian này sao không thấy lão Khoái? Chẳng lẽ là có công việc?
Lưu Khám lúc đầu ngẩn ra, rồi chợt cười thần bí:
- Lão Khoái sao, đương nhiên là đi làm việc nên làm rồi.