Hình Đồ

Chương 165 : Hợp tác (2)

Ngày đăng: 01:38 20/04/20


Lúc này Lữ Tu Tu đã tỉnh, đang chơi đùa với tiểu Bình An ở trong phòng.



Khi Lưu Khám dẫn Tần Mạn bước vào, đầu tiên Lữ Tu sững người, nhìn Tần Mạn căng thẳng rồi lập tức thể hiện thái độ thù địch.



Phụ nữ đôi khi mẫn cảm hơn đàn ông rất nhiều.



Lưu Khám bước tới khẽ nói vào tai nàng:



- À, Mạn tiểu thư đến nói chuyện hợp tác với chúng ta, hôm nay cùng Kỳ ca tới. Nghe nói chúng ta có em bé nên muốn tới thăm.



Trong lời của Lưu Khám cố ý nhấn mạnh hai từ chúng ta.



Quả nhiên, Lữ Tu Tu nghe xong thái độ đã dịu đi nhiều, cười tươi khoát tay:



- Mạn tiểu thư, xin lượng thứ cho cơ thể bất tiện, mời ngồi, mời ngồi…

Vương Cơ tỷ tỷ, ở đây không phiền tỷ nữa, tỷ cũng dẫn Tín đi ăn chút gì

lót dạ đi.



Vương Cơ hơi lo lắng nhìn hai người phụ nữ và một người đàn ông trong phòng, trong lòng thở dài.



Tìm người đàn ông, không nên tìm người quá xuất sắc, nếu không thật sự

phiền phức. Thực ra người ngốc nghếch như Cự là an toàn nhất… Phì, sao

ta lại nhớ tới gã chứ? Tên ngốc đó, cả ngày chỉ biết gây sự với Tín.



Tâm tư của phụ nữ đúng là thay đổi khôn lường. Loáng cái không hiểu có thể biến ra bao nhiêu sự việc.



Đợi Vương Cơ đi ra, Lưu Khám ngồi giữa Tần Mạn và Lữ Tu Tu, chân tay có phần luống cuống.



Tần Mạn cướp lời trước:



- A Tu, có thể để ta nhìn tiểu Bình An không?



Lữ Tu Tu gật đầu, đưa tiểu Bình An vào lòng Tần Mạn, thấy bộ dạng Tần

Mạn ôm đứa bé lóng ngóng mà buồn cười. Cũng khó trách, Tần Mạn dù sao

vẫn là thiếu nữ, giống như là tiểu công chúa ở Ba Thục, chưa hề trải qua việc này. Có điều nàng rất thông minh, thỉnh giáo Lữ Tu bí quyết ôm trẻ con thế nào.



Hai người nói chuyện qua lại, gạt Lưu Khám sang một bên. Một người lần đầu làm mẹ, một người là tiểu thư khuê các đến

tuổi gả chồng nhưng nói chuyện rất sôi nổi.



Lưu Khám đứng cạnh nhìn, thật không biết nên nói gì.



Là Tần Mạn cố tình hay là A Tu có dụng ý nào khác? Dù sao nhìn vẻ ngoài của hai người vô cùng thân thiết.



Lúc này, Vương Cơ quay về phòng;



- A Khám huynh đệ, Thẩm thẩm nói Mạn tiểu thư từ xa đến, thế nào cũng

phải uống cốc rượu mới được. Còn nữa, những vị khách của đệ ở tiền viện

sắp làm loạn rồi. Thẩm thẩm nói bảo đệ tới chăm sóc họ một lát. Dù sao

là chủ nhân, không được thất lễ.


Tuy nhiên, tại sao Tần Thanh lại nhắm tới ta? Chí ít hiện giờ, ta chỉ

là một Thương lệnh nhỏ, còn lâu mới bì được với đám quyền quý Hàm Dương

cầu xin bà hợp tác. Bà ta lại chọn mình là vì nhận thấy điều gì? Vì một

câu nói hùng hồn của ta trước kia sao? Trong chuyện này có uẩn khúc.



- Thương lệnh, Thương lệnh!



Tần Mạn thấy Lưu Hãm mãi không nói gì, liền gọi hắn.



Lưu Khám lấy lại tinh thần, mỉm cười nói:



- Xưởng rượu Giang Dương, ta có thể dâng năm mươi phần trăm sản nghiệp, nhưng không biết Thanh lão bà ngoài trao đổi hai mươi phần trăm xưởng

muối ra, còn có điều kiện gì nữa không?



- A Khám, ngươi điên rồi ư?



Thẩm Thực Kỳ kích động nói:



- Không được, ta tuyệt đối không thể đồng ý.



- Kỳ ca, chớ kích động, nghe Mạn tiểu thư nói tiếp đã.



Tần Mạn nở nụ cười:



- Thương lệnh quả nhiên thông minh, ta quả thật chưa nói hết. Gia tổ

nói, năm mươi phần trăm sản nghiệp xưởng rượu của ngươi không phải là

lấy không. Trước tiên, lấy địa chỉ Kỳ ca đã chọn làm trung tâm, trong

phạm vi năm trăm dặm, gia tổ sẽ đầu tư và sửa chữa xây dựng thành thị

trấn rượu Ba Trung.



Thẩm Thực Kỳ hít một hơi.



-

Ngoài ra, gia tổ muốn trình báo lên Hàm Dương, nâng cấp Giang Dương từ

thành lên huyện. Nói cách khác, đưa thành Giang Dương trở thành huyện

Giang Dương, chức huyện úy có thể do Thương lệnh chỉ huy.



Thứ ba, gia tổ quyết định xây thành muối ở Đông Môn Khuyết có quy mô tương

tự như Lâu Thương. Có thể do Thương lệnh điều khiển nhân lực, phụ trách

quản lý các công việc liên quan của thành muối.



Còn nữa, gia

tổ nghe nói Thương lệnh từng hiến quân lương bài thuốc bí truyền, có thể bảo quản hai mươi ngày không thối. Bà rất có hứng thú, hơn nữa đã nói

rõ với bệ hạ và nhận được quyền sản xuất quân lương. Nếu Thương lệnh

muốn, gia tổ có thể chia sẻ việc này với ngài.



Lần này, không chỉ Thẩm Thực Kỳ hít một hơi mà Lưu Khám cũng như đang mơ!



Sức mạnh của quả phụ này có vẻ cũng lớn quá nhỉ. Rốt cuộc bà ta có quan hệ gì với Thủy hoàng đế mà Hoàng đế lại đồng ý việc như thế này?