Hình Đồ
Chương 20 : Con trai của Xích đế bắt đầu lên vũ đài (2)
Ngày đăng: 01:36 20/04/20
Lưu Khám cẩn thận đánh giá nam tử trung niên cầm đầu kia, chỉ thấy Lưu
Bang mặt mày hớn hở, ôn hòa, tiến lên hàn huyên với mọi người, ánh mắt
lơ đãng lại xét qua mấy người Lưu Khám, thần sắc bỗng dưng không khỏi
thay đổi.
Theo sau Lưu Bang là một nam tử cao lớn tráng kiện
đang khoanh tay đứng, Hạ Hầu Anh đứng đằng sau cũng phát hiện ra đám
người Lưu Khám, liền nói nhỏ bên tai nam tử tráng kiện kia. Nam tử tráng kiện xoay người lại để nhìn, thế nhưng lúc ánh mắt rơi vào Lưu Khám thì lập tức trở nên sắc bén.
Lưu Khám cũng có thể cảm nhận được
địch ý trong ánh mắt người đó. Nhưng trong lòng hắn vô cùng kỳ lạ: Sao
ta chưa từng gặp hắn, mà nhìn ánh mắt hắn...tựa như lại cảm thấy từng
gặp hắn rồi nhỉ?
Lưu Bang còn chưa kịp phản ứng, thì nam tử
tráng kiện dẫn theo mấy người Hạ Hầu Anh đi tới đám người Lưu Khám. Ba
người Thẩm Thực Kỳ rõ ràng có chút khẩn trương, bất giác nắm chặt tay
lai, mặc dù cố gắng nhìn thẳng đối phương nhưng vẫn có chút chột dạ.
Trên mặt Hạ Hầu Anh lộ nụ cười hài lòng vì âm mưu đã thực hiện được.
Nam tử tráng kiện cũng không để ý tới ba người Thẩm Thực Kỳ, mà cứ nhìn
chằm chằm Lưu Khám. Khi khoảng cách với Lưu Khám còn chừng mười bước
chân thì dừng lại, hai tay buông xuống, hai mắt mở to:
- Tại hạ là Phàn Khoái, nghe nói ngươi rất lợi hại, ta muốn đánh với ngươi một trận.
Ba người Thẩm Thực Kỳ ngẩn ra, quay lại nhìn Lưu Khám. Lúc Lưu Khám tới huyện Bái, chưa từng làm gì cả, chỉ duy nhất một lần là xung đột với Hạ Hầu Anh, trên cơ bản chưa từng xuất thủ. Dù là Hạ Hầu Anh ba hoa chích
chòe thì với tính tình của Phàn Khoái, cũng sẽ không đơn giản khiêu
chiến với người ta.
Lưu Bang cũng chạy tới tựa hồ muốn ngăn cản Phàn Khoái. Lưu Khám nở nụ cười, gật đầu nói:
- Mời qua!
Tuy rằng Phàn Khoái không hiểu Lưu Khám nói gì, nhưng cũng hiểu được ý
rồi. Tấm chắn ở trong tay hắn có thể bảo vệ được chỗ yếu hại, hơn nữa
thân thủ mẫn tiệp, nên mới không bị Phàn Khoái đánh bị thương.
Nâng thuẫn đỡ thiết kiếm của Phàn Khoái, lực đạo mạnh mẽ bức Lưu Khám
lui lại mấy bước, từ nhỏ đến lớn, chỉ có hắn đánh người, chứ chưa từng
bị người khác đánh cho chật vật như này, lửa giận trong lòng Lưu Khám đã bùng lên không thể áp chế được nữa rồi.
Xoay người rút ra
một thanh đồng việt dài bảy thước, (Việt: binh khí thời xưa), một tay
cầm Việt, tay kia cầm thuẫn, Việt Thuẫn phối hợp bước tiến mau lẹ, thân
thể toàn mở, chém đồng việt mang theo tiếng gió rít về phía Phàn Khoái.
Phàn Khoái mở to mắt hổ, giơ kiếm đón đỡ.
Chỉ nghe đang đang đang...
Liên tiếp tiếng kim thiết vang lên, Phàn Khoái bị Lưu Khám đánh cho
liên tục lui về phía sau, lực lượng trên đồng việt càng lúc càng lớn,
thiết kiếm vài lần va chạm đã bị gãy thành hai đoạn. Phàn Khoái lại càng hoảng sợ, đồng việt đã lần thứ hai quét tới, binh khí dài của Lưu Kham
trong bất giác đã dùng tới bộ pháp và chiêu thức trong "Xích kỳ thư",
Phàn Khoái bị đánh cho căn bản không còn sức để giáng trả.
- Đồ Tử, tiếp lấy!
Bên cạnh Lưu Bang còn có một nam tử tinh tráng cao tám thước, rút sóc đồng ném về phía Phàn Khoái.
Phàn Khoái lắc mình tránh thoát một kích của Lưu Khám, đầu tiên là lăn
một vòng sau đó bật người dậy, tay tiếp lấy sóc đồng, hô lên đâm về phía Lưu Khám.
Tay cầm sóc, chiến cuộc lập tức xoay chuyển.
Sóc dài Việt ngắn, Phàn Khoái và Lưu Khám thật sự là kỳ phùng địch thủ, lương tài tương ngộ, đánh đến khó phân thắng bại.
Bất giác, giờ Mão đã tới.